Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

Phụ nữ sinhh ra dưới ánh mặt trời.

Phụ nữ sinh ra dưới ánh mặt trời.

Lâu lắm rồi chả viết được cái gì nên hồn. Đi nhiều, đến lúc được ở nhà chỉ muốn nằm dài nghe nhạc, loanh quanh những việc vụn vặt muôn thủa của phụ nữ. Cũng nhờ dạo này phải đi nhiều, sắp thành lê la chuyên nghiệp, nên mới có thêm nhiều suy nghĩ .
Lần từ Đà nẵng bay ra Hải Phòng, ngồi cạnh mình ở phòng chờ là một cô gái có lẽ rất xinh nhưng đôi kính râm che kín nửa gương mặt. Tranh thủ đọc nốt cuốn sách mang theo, tự dung đuôi mắt mình ghi nhận được một điều, những ngón tay trắng trẻo của cô gái bên cạnh lại thỉnh thoảng gạt nhẹ dưới kính. Dù lúc đó cuốn sách trên tay chỉ còn độ vài chục trang cuối nhưng mìnhkhông thể nào đọc tiếp. Có cái gì đó toát lên từ dáng của một người muốn che giấu nỗi buồn của mình mà vô vọng. Một nét buồn lan dần thành rõ nét trong cái phòng chờ nhỏ bé đấy. Tôi không tò mò nhưng dù sao cái phận đàn bà cũng dễ thông cảm.
Lần khác, trong một quán cà phê, mông lung nhìn ra đường, trạng thái lơ lửng vô vị của mình được đuổi đi bằng hình ảnh một người phụ nữ trung niên quay lại mỉm cười. Nụ cười thực sự sáng, như đóa hoa bừng nở. Mình cứ cố nhìn theo bước chân của cô và thử đoán xem điều gì làm cô vui đến vậy. Và tự dưng thấy vui lây.
Phụ nữ dễ vui cũng dễ buồn.
Trong những chuyến đi công tác, mình luôn cố gắng để gặp lại bạn bè. Những cô gái dù nhẹ nhàng hay cá tính của mình cũng đã mang những phiên bản khác. Có lẽ mình cũng vậy, dù có những lúc thấy chơi vơi khi cảm thấy mình chưa đủ sự chin chắn khôn ngoan cần thiết. Phụ nữ sinh ra dưới ánh mặt trời – một câu văn đã đọc từ lâu lắm lại hiện về. Phụ nữ là những bông hoa của trời đất và là hoa phải được rạng rỡ dưới ánh mặt trời.
Hơn nhiều thế hệ phụ nữ được dạy phải biết hy sinh và đa phần đàn bà sống như thế. Hy sinh cho chồng, cho con, cho cái a cho cái b rồi một lúc nào đó nhận ra rằng “ thế ai hy sinh cho mình nhỉ??”. Phụ nữ là yêu thương, khi lý trí cua họ bị ảnh hưởng rất nhiều từ nhịp đập của trái tim. Bản thân mình cũng là phụ nữ, là một người làng nhàng về mọi mặt nên đôi khi rất cảm tính. Kiểu như vớ vẩn toàn tập, suy luận rất cua đồng. Nhưng phụ nữ mà nếu không có những lúc như thế, liệu trái tim còn có thể rung cảm được không ??
Mình nghĩ phụ nữ rất ngây thơ, nếu như trái tim của họ được ve vuốt, cái tôi được chiều chuộng thì họ có thể mang tất cả mọi thứ họ có ngay cả chính bản thân minh ra để mang lại hạnh phúc cho những người họ yêu quí. Thế nên mới có những người đàn bà trong bóng đêm, họ hy sinh tất cả để đổi lại những ve vuốt yêu thương giả dối; để ban phát những tình cảm quý giá nhất để nhận về những cay đắng. Và đến một ngày họ quay ra oán trách cuộc sống đấy vì yêu thương cũng có nhu cầu bộc lộ.
Là phụ nữ, mình nghĩ chả nên trách làm gì, mất thời gian và nỗi đau lại càng bị xoáy vào sâu hơn. Trái tim phụ nữ vốn yếu đuối lắm rồi sao cứ bắt nó phải gánh thêm nhiều thế. Cái gì cũng cần có thời gian nhưng cứ xoáy sâu vào dó hay vội vã đi tìm sự thay thế khác thì thật buồn. Phụ nữ sinh ra dưới ánh mặt trời. Dù đẹp hay xấu, thông minh hay ngờ nghệch, vụng về hay đảm đang, phụ nữ vẫn là những bông hoa đẹp nhất dưới bầu trời. Đừng trách người khác làm mình buồn nếu như tự mình không thể làm mình vui. Đừng hời hợt hay ngụy biện khi mình làm điều gì đó, ngay cả khi làm sai. Yêu chính mình cũng là cách để yêu xung quanh hơn. Trân trọng chính mình cũng là trân trọng cuộc sống.Là m những điều mình thích miễn không trái lương tâm và pháp luật. Dám sống với ước mơ, dám nhận lấy thử thách. Nuông chiều bản thân một chút, mơ mộng một chút và mỉm cười. Có lẽ thế thì phụ nữ nào cũng rạng ngời vì vẻ đẹp tự trong bản thân mình.
Đọc nhiều bài viết về bình đẳng giới . Đao to búa lớn quá. Nào là sex, nào là thế nọ thế kia… Đa phần là bài viết của những người rất trẻ. Mình không còn trẻ những cũng chưa già, cũng rất tích cực đọc và tìm hiểu các xu hướng nhưng mình thấy mù quáng . Chúng ta bình đẳng chứ không bình cẳng. Việc quái gì phải giống đàn ông, mà luôn là điều bí ẩn tò mò với phái mạnh thế chả hay hơn sao..
Vì mình là phụ nữ, sinh ra dưới ánh mặt trời…để chín mọng căng đầy những yêu thương dịu ngọt…