Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

Bay đêm

Bay đêm
Lâu rồi tôi ngại bay đêm. vốn khó ngủ nên bay đêm, tôi ngại làm phiền người ngồi cạnh. Và dĩ nhiên sau chuyến bay tôi váng vất, khó chịu vì thiếu ngủ và jet lack.
Đêm là lúc dễ suy nghĩ thật nhất và cũng dễ nghĩ linh tinh nhất. Tôi ngồi yên ngắm mặt trăng song hành ngoài cửa sổ. Cánh máy bay ánh lên màu bạc- như loài chim săn mồi mạnh mẽ trong đêm. Đẹp như một đường kiếm samurai. Những thành phố thoắt ẩn thoắt hiện dưới kia, đánh dấu bằng lung linh ánh đèn.Nhìn từ trên này, hình dáng của mỗi thành phố, to nhỏ, đông đúc hay vắng vẻ có thể thể nhìn được qua ánh đèn.
Tôi thường cảm thấy xúc động khi nhìn một vùng đất từ trên cao và trong đêm điều này càng rõ nét. Những ánh đèn đường lẻ loi hay những luồng sáng xuôi ngược phần nào nói lên cuộc sống ở đó. Tôi thầm nghĩ bao nhiêu ánh đèn dưới kia thuộc về những căn nhà bình yên ấm áp. Và bao nhiêu ánh đèn là vật chứng cho điều ngược lại.
Đêm trên cao hun hút, đặc quánh, đen sâu thăm thẳm; lôi điện thoại ra chụp những thành phố vừa bay qua. Một cách tiêu thời gian thú vị. góc chụp hạn chế; căng mắt nhìn vào đêm, lăm lăm chụp khi ánh đèn phố hiện lên. Hay phết. Nhiều khi nhìn xuống thành phố đẹp như cổ tích nhưng không tài nào nắm bắt được vào khung hình. Mỗi thành phố vẽ bằng ánh đèn dường như có một câu truyện. Một câu truyện tạo bằng những ánh đèn đơn lẻ. Tôi mang trí tường tượng ra để đoán.
nhẹ nhàng ngắm đêm bình yên để dỗ mình vào giấc ngủ chập chờn..

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

Viết cho con

Mẹ viết cho con gái
Từ trên các chuyến bay
Những sân bay đông đúc
Mẹ nhìn và mẹ nghĩ
Rồi lại viết cho con.
Bao yêu thương nhung nhớ
Mẹ gói vào lời văn.
Mẹ thương con gái mẹ.
Ở nhà ông bà ngoan.
Mẹ vắng nhà thường xuyên
Con phải nhiều cố gắng.
Mẹ viết cho con gái
Bằng những lần đi xa.
Mẹ gom thêm kinh nghiệm.
Để dậy con từng ngày.
Con đang tuổi lớn khôn.
Cây non nên cần uốn
Biết cách chịu trách nhiệm.
Về chính việc con làm.
Học, ăn chơi, việc nhà
Tự làm, chơi thật tốt
Con lớn lên từng ngày.
Mẹ muốn con biết
Yêu, chăm sóc mọi người.
Mỗi người một khả năng
Con nhớ mình duy nhất
Nhưng không ai có thể
Sống một mình trên đời.
Con cứ thích cứ yêu
Những gì con hứng thú
Nhưng mẹ mong con nhớ
Ích kỷ, chỉ biết mình
Con sẽ không có bạn.
Và con sẽ cô đơn.
Con biết mình may mắn.
Khi có mẹ có cha.
Có ông bà họ mạc
Có áo đẹp cơm ngon
Những gì cần con có
Ngoài cánh cửa nhà mình
Có cái nghèo, cái khổ
Đừng ghen hơn chê kém.
Con tự mình buồn thôi
Con mở lòng giúp đỡ
Những người kém hơn mình
Phải trân trọng đàng hoàng.
Con là cô bé ngoan.
Đừng đành hanh quá đàng
Những lời nói chanh chua
Làm con thành xấu xí
Những lời nói nhẹ nhàng
Ai cũng yêu cũng quý
Con vui mọi người vui
Đi nhiều mẹ học được.
Bao dung và chân thành
Thêm lòng ham học hỏi.
Cuộc đời nhẹ nhàng hơn.
Và điều quan trọng nữa
Phải biết bảo vệ mình
Dù chỉ là ý kiến
Thân thể hay tâm hồn.
Con là người độc nhất
Nên quý giá vô cùng.
Con yêu con trước nhất
Mới yêu được mọi người
Đừng thỏa hiệp cái xấu
Biết tìm người giúp đỡ
Cứ đường thẳng con đi.
Cuộc đời con xa lắm.
Cuộc đời mẹ gần hơn
Mẹ không thể theo mãi.
Che chở con trong tay.
Con cứ đi rồi ngã
Quay lại vòng tay mẹ.
Luôn đón con vào lòng.

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2015

Lạc đường

. Miên mải ngắm, mê mải chụp, ngó nghiêng đến lúc nhận ra chả biết mình ở đâu.
Với mỗi vùng đất cái nó say mê là lịch sử, văn hóa và đời sống thường nhật. Nó luôn muốn hòa mình vào cuộc sống chung quanh từ việc đi lại, ăn nghỉ...Vì thế đi lạc là một tất yếu vì sau những lúc công việc nó luôn tranh thủ lang thang để thỏa mãn cảm nhận, feeling của mình. Và những lúc đi lạc đó lại cho nó nhiều điều học hỏi. Cuộc sống thường nhật tồn tại rất ít ở những điểm du lịch. Mà khuất sao những con đường nhỏ, những trạm xe bus hay metro là những con người với tất cả bình dị nhất. Nó có thể mải miết ngắm nhìn cặp vợ chồng già nắm tay nhau trên phố, lúc sang đường người chồng bước lên một chút che chở. Nó có thể thấy một người trẻ tuổi tay cầm cốc cà phê, hối hả đi, hối hả điện thoại; thấy những em bé quẩn quanh bên mẹ...đó mới là cái mỗi vùng để đấu ấn trong nó.
Đi lạc với nó là một kỹ năng, phải biết cách bảo vệ mình, biết định hướng để kiểu gì cũng về đến nhà. Nếu không bao giờ lạc kể cũng bớt đi một phần thú vị của một chuyến đi. Nó không thích đi du lịch theo tour là vì thế. Và nếu chả bao giờ lạc cũng giống như mọi sự đã lập trình, quen thuộc đến nhàm chán. Ở một mình tại một nơi khác dường như khả năng suy luận, phán đoán học hỏi lại trở nên sắc hơn. Có thể chỉ đơn thuần là cảm nhận, không suy nghĩ hay đánh giá. Có thể là vô số suy nghĩ dọc con đường đi...
Ngẫm một chút, việc lạc đường cũng giống những sai lầm trong cuộc sống. Cũng cần có những kỹ năng, kiến thức, nỗ lực để sửa chữa, để tìm lại đích cần đi. Những bước trệch đường ấy cũng có thể mở ra hướng khác, tốt đẹp hơn hay chi ít góc nhìn mới hơn để bớt đi cái nhàm hoặc cái mà mình đã bị đắm chìm quá lâu.
Đấy nếu chiều nay không đi lạc sao tìm được góc yên ả thế náy

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

Hương đêm

hoảng thốt người đi qua khi mùi hoa sữa như chiếc khăn phủ nhẹ lấy người. Hơi mưa chiều thu làm nó la đà thả hồn lãng mạn. Pha cốc trà nóng, với cái khăn mỏng, ngồi một mình với tiếng mưa thầm thì và mùi hoa sữa mong manh.
Hoa sữa vẫn trắng xanh như năm nào cũng thế chỉ có ta cảm nhận mỗi năm mỗi khác. Ở tuổi nó không còn cảm thấy mùi hoa sữa như tình đầu - day dứt và khó quên. Mùi thơm hắc ngọt ngào với nó lại có mùi an ủi vỗ về. Mỗi người đều có một góc để cất đi những vui buồn, chỗ để lôi kỷ niệm ra ngắm nghía rồi cất vào.
mùi hoa sữa trong mưa, ngọt mát, hắc dịu như thứ nước hoa từ ký ức. Nó muốn viết, muốn làm gì đó để giữ lại khoảng khắc này. nhưng chợt nhận ra rằng mọi cái đều thừa chỉ có mở lòng với không gian với chính mình. Để mềm mại, để ngọt ngào xóa đi những mệt mỏi, áp lực...chỉ có ta với nồng nàn....chỉ thế thôi là đủ ...là yêu thương....

ngay khai giang cua con

Ngày con khai giảng
Ngày mẹ đi xa
Một rừng cờ hoa
Mẹ không được ngắm
Con vào lớp bốn
Anh chị trong trường
Đón em lớp một
Như con thủa nào
Tiếng trống khai trường
Bồi hồi con nhỉ
Con lên lớp lớn
Lòng mẹ thêm lo.
Con học chưa chăm
Cần nhiều cố gắng.
Mọi việc của mình
Tự làm mới giỏi.
Mẹ vắng nhà lâu
Nghe ông bà dạy
Giúp đỡ việc nhà
Tắt ngay máy tính.
Tiếng trống rồi đó
Mẹ không ở nhà
Để hôn má con
Chúc mừng năm học
Con hãy vui vẻ
Như con hàng ngày
Năm học sẽ vui
Miễn con cố gắng .