Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2015

Viết cho com trai

Viết cho con trai, người không bước ra từ cơ thể mẹ nhưng gắn kết bởi yêu thương.
Con trai yêu quí, đã nhiều lần mẹ định ghi lại cho con đôi điều. Con với mẹ, chúng ta rơi vào đời nhau một cách tình cờ. Mẹ coi đó là duyên định mệnh.
Ngày qua ngày, yêu thương dần lớn lên để gắn hai mẹ con mình thêm bền chắc.
Mẹ nhớ lần đầu gặp con, con nhìn mẹ một cái rồi chạy đi. Hỏi chuyện gì con không nói, lậm lũi chơi một mình. Khi mẹ biết được nguyên nhân của việc đó; mẹ thương con nhiều hơn. Thực sự có lúc mẹ nản lòng, không biết làm sao để gần con, để con chia sẻ với mẹ. Nhưng rồi con cũng chấp nhận dần cho mẹ bước chân vào thế giới của con.
Thời gian trôi qua, mẹ có thêm một cái đuôi nữa mỗi khi ở nhà. Mẹ con mình chia sẻ với nhau tình yêu bếp và ẩm thực. Từ lúc mẹ không thể gợi sự chú ý của con đến bây giờ con quyết liệt giành mẹ với chị. Con lớn lên nhiều lắm. Dù mọi người chê con tồ, con vẫn gặp khó khăn khi biểu đạt suy nghĩ của mình nhưng con lại là cậu bé giàu tình cảm, thậm chí hơi nhõng nhẽo. Mẹ cũng vỡ òa vui mừng khi con nói " mẹ là tình yêu đích thực của con đấy".
Con trai ạ. Mẹ luôn cố gắng để giữ công bằng với các con: chị Đoan Uyên và con. Chị con lớn lên với sự nuông chiều lẫn nghiêm khắc của mẹ nên chị quen rồi. Mẹ biết nhiều khi con bị mẹ mắng, con ấm ức lắm. Có điều mẹ không thay đổi quy định gia đình, tất cả những gì bố mẹ làm đều vì điều tốt cho các con. Con ngoan biết bênh chị khi mẹ mắng, biết nhường chị ngay cả khi Uyên lên cơn đành hanh.
Mẹ rất vui khi đi học về là con chạy vào bếp, xuýt xoa thơm quá, mẹ nấu gì thế. Con loanh quanh bên mẹ để được sai linh tinh, để mẹ cho nếm thử. Từ khẩu vị chỉ thịt lợn bây giờ con ăn theo cả nhà, rau, quả, canh, cá tôm...Từ lủi thủi một mình con biết thể hiện tình cảm với ông bà, bố mẹ, chị. Nhiều lúc con dụi đầu vào lòng mẹ , mếu máo vì chuyện gì đó. Mẹ biết con tin cậy mẹ đến đâu. Với con biểu đạt cảm xúc là sự thành công lớn.
Cũng như chị Đoan Uyên, lắm lúc các con thật phiền nhưng khi con không có nhà- như hôm nay nhà thật trống vắng.
Nhà mình đắp bằng yêu thương và yêu thương đã làm gia đình vui vẻ, hạnh phúc. Mẹ yêu con.

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

muaf thị thơm

Mùa thị thơm
Thế là đã vàng thu. Vàng ruộm hanh hao trên mẹt thị lẻ loi góc chợ. Đang làm người đàn bà nghiêm chỉnh và tử tế với mấy thứ vừa mua, te tái về làm bữa sáng; mùi hương quen quen hướng mắt nó về những vầng trăng bóng tròn góc chợ.
Kể cũng lạ, chả mấy ai ăn thị mà chớm thu nào cũng ươm vàng góc chợ. Vẫn đông người ghé lại chọn mua: trước thắp hương sau cho con cháu.
Chả phải ngày gì, dù vội nó cũng cố chọn dăm quả thị thật tròn, be bé, vàng ươm cho con. Ừa, cái mùi thơm nồng, đậm đà từng huyền hoặc tuổi thơ nó. Bà đi chợ về, quà cho hai chị em là hai quả thị vàng ươm thơm lừng. Gì chứ, con bé nó kiểu gì cũng săm soi, nhấc lên đặt xuống, nghênh ngó để chọn bằng được quả to hơn, vàng hơn.smile emoticon
Bây giờ ít thấy trẻ con chơi giỏ thị. Càng ít hơn những người ngồi đan giỏ thị cho con. Nó vẫn nhớ như in cảm giác xách vầng trăng vàng tung tăng khắp xóm, khoe với đám bạn quả thị tròn thơm.
Năm nào nó cũng mua thị cho con chơi đồ hàng. Mùi thị nồng nàn nhưng không hẳn quá thơm, vị thì ngọt nhẹ dư vị chan chát về sau. Thế mà không mua, không cầm lại thấy mùa thu thiếu chút gì đó.
Thị thơm vàng cả ngày thơm, thơm đến hanh hao ký ức bé bỏng.
Mẹ dạy nàng tết giỏ thị, được một lúc nàng chán bỏ đi chơi. Nhìn đống dây lay lắt, nó tranh thủ tết mấy cái giỏ, bỏ thị vào treo trong nhà cho mùi thu dịu dàng. Tý nữa thể nào nàng cũng ào về nhà rồi lại xách giỏ thị đi khoe.
Mẹ muốn giữ cho nàng những ấm áp vô tư, những hồn nhiên bé bỏng... Để mai này, giữa chợ lại có người chợt mê man nhớ thu vàng thơm trái thị...