Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

chải tóc

Người đàn bà miên man chải tóc.
Lược đưa lên trong ánh bình mình
Sợi tóc bạc vương qua răng lược
Thoáng nhanh qua chút chạnh lòng.
Người đàn bà đã trang điểm xong.
Môi đã mượt, má đã hồng rạng rỡ.
Chỉ tóc bạc, một vài sợi tóc bạc
mà người đàn bà thấy mất tự tin.
Cô không muốn buông mái tóc
Đong đưa mềm ôm rủ hai vai.
Tay vụng về thử làm tóc búi.
Ai trong gương xa lạ đang nhìn.
Chỉ những sợi tóc bạc đầu tiên.
Môi vẫn đỏ, má vẫn hồng mấy độ
Chỉ vài sợi tóc trắng khó nhìn
Mà cô trong gương đã khác.
Và rất nhanh sẽ đi nhuộm tóc.
Màu hạt dẻ như tóc ngày xưa
Rồi trong gương vẫn nụ cười ấy
Nhưng trong lòng gì đó đầy vơi.

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2015

đôi khi là tiếng thở dài

 cái nó làm được trở nên nhỏ nhoi. Những suy nghĩ cho tương lai thêm mơ hồ. Cảm giác không tốt của những ngày qua lại trỗi dậy. Bất an dù ngoài cửa sổ nắng vàng rực rỡ. Nó không thích cảm xúc tiêu cực trước khi đi gặp đối tác. Cho dù chẳng ai nhận ra nó vui hay buồn. Chỉ là chính nó cảm thấy đối tác không nên phải chịu cái bad mode nội tâm của mình.
Công việc vẫn phải hoàn thành. Đó là điều sau bao nhiêu năm đi làm đã thành thói quen. Hơn nữa hôm nay cũng được về nhà. Về với yêu thương, với quẩn quanh vụn vặt. Đến giờ phải đi mà lòng vẫn không an ....