Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

Hương đêm

hoảng thốt người đi qua khi mùi hoa sữa như chiếc khăn phủ nhẹ lấy người. Hơi mưa chiều thu làm nó la đà thả hồn lãng mạn. Pha cốc trà nóng, với cái khăn mỏng, ngồi một mình với tiếng mưa thầm thì và mùi hoa sữa mong manh.
Hoa sữa vẫn trắng xanh như năm nào cũng thế chỉ có ta cảm nhận mỗi năm mỗi khác. Ở tuổi nó không còn cảm thấy mùi hoa sữa như tình đầu - day dứt và khó quên. Mùi thơm hắc ngọt ngào với nó lại có mùi an ủi vỗ về. Mỗi người đều có một góc để cất đi những vui buồn, chỗ để lôi kỷ niệm ra ngắm nghía rồi cất vào.
mùi hoa sữa trong mưa, ngọt mát, hắc dịu như thứ nước hoa từ ký ức. Nó muốn viết, muốn làm gì đó để giữ lại khoảng khắc này. nhưng chợt nhận ra rằng mọi cái đều thừa chỉ có mở lòng với không gian với chính mình. Để mềm mại, để ngọt ngào xóa đi những mệt mỏi, áp lực...chỉ có ta với nồng nàn....chỉ thế thôi là đủ ...là yêu thương....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét