Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

Bay đêm

Bay đêm
Lâu rồi tôi ngại bay đêm. vốn khó ngủ nên bay đêm, tôi ngại làm phiền người ngồi cạnh. Và dĩ nhiên sau chuyến bay tôi váng vất, khó chịu vì thiếu ngủ và jet lack.
Đêm là lúc dễ suy nghĩ thật nhất và cũng dễ nghĩ linh tinh nhất. Tôi ngồi yên ngắm mặt trăng song hành ngoài cửa sổ. Cánh máy bay ánh lên màu bạc- như loài chim săn mồi mạnh mẽ trong đêm. Đẹp như một đường kiếm samurai. Những thành phố thoắt ẩn thoắt hiện dưới kia, đánh dấu bằng lung linh ánh đèn.Nhìn từ trên này, hình dáng của mỗi thành phố, to nhỏ, đông đúc hay vắng vẻ có thể thể nhìn được qua ánh đèn.
Tôi thường cảm thấy xúc động khi nhìn một vùng đất từ trên cao và trong đêm điều này càng rõ nét. Những ánh đèn đường lẻ loi hay những luồng sáng xuôi ngược phần nào nói lên cuộc sống ở đó. Tôi thầm nghĩ bao nhiêu ánh đèn dưới kia thuộc về những căn nhà bình yên ấm áp. Và bao nhiêu ánh đèn là vật chứng cho điều ngược lại.
Đêm trên cao hun hút, đặc quánh, đen sâu thăm thẳm; lôi điện thoại ra chụp những thành phố vừa bay qua. Một cách tiêu thời gian thú vị. góc chụp hạn chế; căng mắt nhìn vào đêm, lăm lăm chụp khi ánh đèn phố hiện lên. Hay phết. Nhiều khi nhìn xuống thành phố đẹp như cổ tích nhưng không tài nào nắm bắt được vào khung hình. Mỗi thành phố vẽ bằng ánh đèn dường như có một câu truyện. Một câu truyện tạo bằng những ánh đèn đơn lẻ. Tôi mang trí tường tượng ra để đoán.
nhẹ nhàng ngắm đêm bình yên để dỗ mình vào giấc ngủ chập chờn..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét