Nữ Oa.
Người đàn bà đội đá.
Người đàn bà vá trời,
Phân tách cõi u minh
Người tạo thành sự
sống.
Người đàn bà hiện đại.
Vội vã băng trên đường
Gạn trong từ vội vã.
Tạo nên nếp nhà mình.
Con cháu của Nữ Oa.
Gánh nặng mang trên
vai
Không thành cân ra
lạng
Mà oằn mình bước đi.
Họ là ai ?
Là tôi hay là bạn.
Môi cười ngời màu
nắng.
Vương nặng chữ đàn bà.
Nữ Oa đã vá trời,
Con cháu Người vá đời.
Gánh nặng đã nghìn đời
Mà sao còn nặng mãi.
Nữ Oa còn đội trời
Lẽ mong ngày hạnh
phúc.
Con cháu người cũng
muốn.
Bình yên một nét cười