Bốn mươi năm - dài hay ngắn
Nghĩ đến việc mình đang là U40, đôi khi nó khiếp đảm. Cái quái gì mà già thế; nó có cảm giác chưa kịp sống tử tế thì một thế hệ khác vùn vụt lớn lên.
Nhưng bốn mươi năm bố mẹ đã đi qua thì có lẽ là dài, rất dài. Qua bao nhiêu vất vả thì gia tài mà bố mẹ có là 3 đứa con và một đàn cháu. Khi nghĩ về hôn nhân - gia đình, nó thường nghĩ đến những mặt đối lập, khác biệt đã tạo nên bức tranh đa sắc. Chẳng có màu nào hay định nghĩa nào là chính xác cho mọi mái nhà. Tâm lý học nói: khi sống lâu với nhau thì con người có xu hướng tương tác tính cách với nhau và tạo ra bộ hành vi ứng xử giống nhau (đại ý là thế).
Vậy điều này có đúng không?
Trong suốt sự trưởng thành của mình, quan sát ứng xử của bố mẹ nó thấy đúng. Dĩ nhiên mỗi người đều có những điểm riêng để bổ sung cho nhau thành trọn vẹn. Chị em nó có tính cách nổi không giống nhau. Mỗi người đều nhận lấy một phần tính cách của bố mẹ và tự phát triển lên thành chính mình hôm nay.
Nâng ly chúc mừng bố mẹ tròn 40 năm bên nhau, Nó nghĩ lại suốt những năm tháng dài gia đình đã đi qua. Chị em nó có tuổi thơ êm đềm, đầy đủ yêu thương, chăm lo của bố mẹ. Đến tận bây giờ, Nó vẫn biết bố mẹ vẫn chưa yên lòng với con cháu. Đó có lẽ là quy luật muôn đời, nước mắt chảy xuôi nhưng nó rất mong bố mẹ có thể buông bớt những việc mà chị em nó đã có thể gánh vác để nghỉ ngơi dần.
Bốn mươi năm đã qua, nó vẫn cảm nhận được tình yêu của bố mẹ dành cho nhau đằm thắm. Và nó hiểu tình yêu có rất nhiều hình thức biểu đạt. Miễn là người kia cảm nhận và yên lành.
Mong bố mẹ luôn ấm áp niềm vui, đủ sức khỏe, vui vẻ có thêm nhiều năm bên nhau. Bốn mươi năm sẽ nhanh chóng thành năm mươi, sáu mươi, bảy mươi....chúng con luôn yêu và cần bố mẹ.
Chúc mừng Bố Mẹ, chúc mừng gia đình luôn sum vầy.
P/s : đề nghị bố mẹ chụp ảnh tích cực cười nhiều hơn.