Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

 nó lại muốn ngó đến vùng đất mới. Ở nhà chán, đấu tranh giữa cái đi và cái ở; kết quả là Nó đang dập dềnh trên chuyến xe ngẫu hứng.
Là đi, với cái balo nhỏ, không kế hoạch trước, nhưng khung hình ngoài cửa sổ xe mang lại cho nó nhiều phấn chấn. Đi kiểu này có cái hay là không biết trước được chuyến đi thú vị mức nào.
Đi đã để cảm thấy mình phóng khoáng, mở lòng với cuộc sống. Đi để bỏ bớt đi những toan tính, để thấy mình may mắn như thế nào....

Thứ Hai, 11 tháng 4, 2016

40 năm



Bốn mươi năm - dài hay ngắn
Nghĩ đến việc mình đang là U40, đôi khi nó khiếp đảm. Cái quái gì mà già thế; nó có cảm giác chưa kịp sống tử tế thì một thế hệ khác vùn vụt lớn lên.
Nhưng bốn mươi năm bố mẹ đã đi qua thì có lẽ là dài, rất dài. Qua bao nhiêu vất vả thì gia tài mà bố mẹ có là 3 đứa con và một đàn cháu. Khi nghĩ về hôn nhân - gia đình, nó thường nghĩ đến những mặt đối lập, khác biệt đã tạo nên bức tranh đa sắc. Chẳng có màu nào hay định nghĩa nào là chính xác cho mọi mái nhà. Tâm lý học nói: khi sống lâu với nhau thì con người có xu hướng tương tác tính cách với nhau và tạo ra bộ hành vi ứng xử giống nhau (đại ý là thế).
Vậy điều này có đúng không?
Trong suốt sự trưởng thành của mình, quan sát ứng xử của bố mẹ nó thấy đúng. Dĩ nhiên mỗi người đều có những điểm riêng để bổ sung cho nhau thành trọn vẹn. Chị em nó có tính cách nổi không giống nhau. Mỗi người đều nhận lấy một phần tính cách của bố mẹ và tự phát triển lên thành chính mình hôm nay.
Nâng ly chúc mừng bố mẹ tròn 40 năm bên nhau, Nó nghĩ lại suốt những năm tháng dài gia đình đã đi qua. Chị em nó có tuổi thơ êm đềm, đầy đủ yêu thương, chăm lo của bố mẹ. Đến tận bây giờ, Nó vẫn biết bố mẹ vẫn chưa yên lòng với con cháu. Đó có lẽ là quy luật muôn đời, nước mắt chảy xuôi nhưng nó rất mong bố mẹ có thể buông bớt những việc mà chị em nó đã có thể gánh vác để nghỉ ngơi dần.
Bốn mươi năm đã qua, nó vẫn cảm nhận được tình yêu của bố mẹ dành cho nhau đằm thắm. Và nó hiểu tình yêu có rất nhiều hình thức biểu đạt. Miễn là người kia cảm nhận và yên lành.
Mong bố mẹ luôn ấm áp niềm vui, đủ sức khỏe, vui vẻ có thêm nhiều năm bên nhau. Bốn mươi năm sẽ nhanh chóng thành năm mươi, sáu mươi, bảy mươi....chúng con luôn yêu và cần bố mẹ.
Chúc mừng Bố Mẹ, chúc mừng gia đình luôn sum vầy.
P/s : đề nghị bố mẹ chụp ảnh tích cực cười nhiều hơn.

Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

Mưa đêm


Tự dưng khó ngủ mà mùa này mình thường khó ngủ. Đọc sách một lúc vẫn không thiếp đi được bèn nằm im. Cái thời tiết không ra nóng không ra lạnh nằm im cũng khó chịu. Nhắm mắt mơ màng đợi giấc ngủ.
Tiếng gió ngoài hiên nhanh hơn và tiếng mưa lách nhẹ trên lá. Đêm xuân nồng trong tiếng mưa thì thầm. Lâu rồi không nghe tiếng mưa bồi hồi trong đêm vắng. Đợt ở ngôi nhà Xanh, nhiều cây, mưa đêm nghe rõ lắm. Rõ đến mức nằm trong ấm áp mà đoán được mưa đang rơi theo hướng nào. Tiếng mưa hoà cùng tiếng lá, lách tách gọi cây đưa thêm nhựa. Trái tim đàn bà bé nhỏ đập nhanh rạo rực; đắp lại chăn cho những yêu thương; nghe lại bản "kiss the rain" và " november rain". Tiếng mưa thăng hoa trong tiếng nhạc. Ngoài kia có tiếng rao khuya khoắt, chơi vơi trong mưa; tiếng những chiếc xe tải xé mưa vội vã. Thành phố không ngủ yên.
Nghe đi nghe lại mấy bản nhạc yêu thích, hồi tưởng những đêm mưa xa lắc. Chợt nghe nụ cười đậu nhẹ trên môi. Đi qua bao lần mưa, cay mắt vì những cái đúng cái sai đã bỏ lại. Ngọt và cay. Tiếng mưa đập cửa ban công, mong ngày mai sẽ nắng....