Thứ Hai, 15 tháng 1, 2018

First sigh

Cái nhìn đầu tiên của tôi về Đan Mạch là màu xám xịt của buổi bình minh mưa. Chuyến bay tới lúc đêm và tôi đã ở lại sân bay tới lúc mờ sáng. Con đường từ sân bay về khách sạn ửng hồng dần. Trong cái nhập nhoạng đầu ngày; những ngôi nhà với kiến trúc đơn điệu hiện ra; những ánh đèn xe le lói.
Tất cả mờ mờ như dưới  cái khăn màu xám, nhợt nhạt, buồn thiu..
Những thành phổ cổ châu Âu mà tôi có dịp đọc, đến đều có một vẻ gì đó giống nhau. Tôi gọi đó là vẻ lịch sử trong những viên gạch, con đường. Đầu mùa thu nhưng ở đây lạnh ngót mỡ nên sau khi check in khách sạn là nhao thẳng ra shopping mall mua áo khoác và bốt :). Ấm áp rồi mới lang thang trong bầu không khí sach tươi mùi nước.
Copenhagen giống như một người có tuổi nhìn hơi khó khi mới tiếp xúc, nhất là đối với những người đã quen với sự náo nhiệt hồ hởi của các nước nhiệt đới. Nhưng Nó thích điều đó. Cảm giác được chào đón một cách dè dặt cho phép mình được tự cảm nhận hay đánh giá chân thực với suy nghĩ của chính mình. Sau vẻ thâm trầm lạnh lạnh ban đầu là tinh thần Hygge cực kỳ ấm áp. Cô bạn đồng nghiệp nhiệt tình chỉ dẫn để Nó có thể cảm nhận Copenhagen bằng cách riêng của mình.
Độc lập - Nó cảm giác mọi người ở đây đều độc lập từ em bé lẫm chẫm biết đi đến những cụ già tóc bạc đi bằng gậy 4 bánh. Mọi người đều bình thản tự làm việc của mình trong bầu không khi thanh bình của nắng thu. Mấy đứa trẻ nằm trong xe đẩy tự ôm bình bú, toet toét đùa với những chú chim đậu trên thành xe.
Nhanh - với những đứa chân có giới hạn như Nó thì tốc độ di chuyển ở đây thật ngưỡng môt. Đi bộ, ô tô hay xe đạp đều nhanh vèo vèo. Nhanh ngay cả trong những cử chỉ dứt khoát hay những động tác bình thường. Nhanh nhưng không hề xô bồ hay nhốn nháo. Mọi cái cứ tuần tự nên dù nhanh cũng thấy thư thái chứ không mang cảm giác vội vã.
Tận tâm - Mình hỏi đường thì bất cứ ai cũng nhiệt tình chỉ dẫn. Những con phố be bé có tuổi đời hàng trăm năm nhìn giống nhau kinh thủng nhất là với đứa mù đường như mình nên được chỉ cặn kẽ tới từng điểm nhấn để rẽ là điều vô cùng sung sướng.
Văn hóa : Họ đọc nhiều thật, chỗ nào cũng thấy người đọc sách. Các trình diễn đường phố từ nhặc kịch, ảo thuật phố nào cũng có và số lượng nhà hát - tụ điểm văn hóa thì nhiều lựa chọn cho bất kỳ khẩu vị văn hóa nào. Số lượng các bảo tàng, các cung điện được bảo tồn chi tiết đến mức có thể cảm nhận được không khí xa xưa ngay khi nhắm mắt lại.

First sign là cái nhìn xám xịt mà mỗi bước đi lại càng thấy thích, thấy yêu hơn.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét