Bầu trời trĩu nặng, xám xịt làm cho tâm trạng tự dưng nao nao, lãng đãng không tên. Một người quen từ xa lắc nhảy vào Buzz trên yahoo. Lâu quá rồi, 10 năm đã qua. Dòng đời đưa đẩy nhau mỗi người một phương, một công việc, một cuộc sống. Có lẽ nếu trời không mưa thế, cảnh vật không lặng lẽ thế,cuộc nói chuyện sẽ gợi nên nhiều niềm vui hơn là thoáng tiếc nuối thời gian.
Mưa vẫn rỉ rả, đều đều, không to, không nhỏ. Mưa chưa đến mức miên man nhưng mưa vẫn làm cho những cảm xúc thức giấc. Dường như mưa làm cho chất phụ nữ trở nên mãnh liệt hơn nhưng cũng mong manh hơn. Tự dưng thấy thèm bỏ công việc đấy mà xách ô loanh quanh, thèm ra biển nghe tiếng gió.
Mưa mùa đông, cái lạnh ẩm làm cho thèm một cốc trà nóng hổi, thả hồn phiêu diêu, lãng đãng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét