Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Dưới ánh đèn vàng, đông dường như khác...

        

Muộn rồi sao về hả em? Lạnh lắm sao em vẫn muốn đi mãi trong không gian thật rét, để hơi thở thành những làn khói bay lên. Dưới ánh đèn vàng, phố lạnh như trầm hơn với dải sương mờ ảo - tựa những giấc mơ đang trôi đi chậm. Đêm đông lạnh và được thả trôi đi những cảm xúc mong manh thế.
        Xiết thêm chiếc áo ấm  vào người, nhìn một vòng trên phố. Hóa ra đường cũng không vắng như em nghĩ. Giữa những người hối hả, vội vã về nhà tránh rét vẫn có những chiếc xe lăn bánh thật chậm. Vẫn có những đôi bạn trẻ nắm chặt tay, nép sát nhau chậm rãi dạo trên phố. Hình ảnh ấm áp dịu dàng ấy như làn gió xuân xua đuổi những gì cằn cỗi trong tâm hồn. Và trái tim bỗng đập nhanh lên như cái vươn vai thức giấc. Dù rằng đã qua cái tuổi mơ mộng nhưng vẫn không thể giấu một nét cười trên môi. Cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn, vẫn cứ cần những bàn tay nắm chặt bàn tay, vẫn cần những đôi mắt ngời lên hạnh phúc. Và ánh đèn vàng phủ thêm lên những nụ cười, những bàn tay, những ánh mắt yêu thương hạnh phúc ấy chút ngọt ngào mơ hồ. Những người vội vàng để trở về nhà kia, có phải họ đang trở về với những thứ bình dị ấm áp. Một mái nhà vui và có người đợi cửa?  Mùa đông có còn lạnh không em?
        Dưới ánh đèn vàng, lẫn với tiếng gió thổi, tiếng rao đêm nghe nặng và nhọc hơn thì phải. Người vội vàng thế cơ mà, cửa khép kín thế cơ mà, những tiếng rao có lọt được vào nhà để gọi mời người mua không nhỉ ? Tiếng rao cứ chìm vào đêm hun hút vắng. Em chơi vơi khi nghĩ về những mảnh đời kém may mắn. Lạnh thế này họ nghỉ ở đâu ? Những bé con co ro tránh rét nơi nào ? Dưới ánh đèn vàng mờ sương ấy, họ liệu có chốn nào đó để về. Đông cũng tàn nhẫn lắm, đông quất thẳng giá rét vào mọi nơi, len lỏi vào từng trong tấm áo, chạm thẳng tới những trái tim không thể vô tình. Bất giác em thấy bàn tay mình sao quá nhỏ bé. Muốn làm một điều gì đó cho đúng với trách nhiệm làm người, để giúp ích được cho một ai đó. Để mùa đông bớt lạnh...
        Hàng ngô nướng dưới chân đèn vàng vọt, xoa trên tay cái ngô nóng rãy, mùi thơm bùi hơi ngọt làm cái lạnh lui ra xa một đoạn. Mùa của những bát sủi dìn bốc khói, của những khoai , ngô nướng, mùa hạt dẻ rang giòn bùi. Mùa của những món ăn ấm nóng. Ở nơi xa nào đấy, những người bạn từng cùng lang thang suốt một thời thanh xuân của em có còn nhớ không ? Những lớp học thêm tan muộn, vội vàng đạp xe về dưới ánh đèn vàng hiu hắt, vẫn vội vã chia nhau mấy cái ngô nướng nóng hổi của bà già bán trước cổng trường.
        Khi ngắm con phố trong tối muộn mùa đông, mình chợt nhận ra rằng ánh đèn vàng vọt ấy hợp với cái giá rét, sương gió đến lạ. Hiu hắt, nó như nhấn vào nỗi cô đơn lẩn khuất của mỗi con người. Nó nhắc người về những gì đã qua, dù những kỷ niệm là giá lạnh hay ngập đầy ấm áp. Có lẽ mùa đông là mùa người dễ yếu lòng nhất. Mùa người tìm người, mùa quây quần. Em vẫn xoa tay lên cái bắp ngô ấm áp, nghĩ rằng thêm một mùa đông. Thêm một mùa đông nữa, em bước trên con đường một mình nhưng lòng tin sẽ có mùa đông nào đó thật ấm chờ em vẫn chưa hề thay đổi.
        Dưới anh đèn vàng, em chậm rãi về với nơi trú ngụ của tâm hồn, nơi em được suy tư, được sống thật với mình....Rồi một ngày ánh đèn vàng không còn hiu hắt mà chỉ còn ấm áp trong sương khói mùa đông.

10 nhận xét:

  1. Thêm một mùa đông nữa, em bước trên con đường một mình nhưng lòng tin sẽ có mùa đông nào đó thật ấm chờ em vẫn chưa hề thay đổi.
    Dưới anh đèn vàng, em chậm rãi về với nơi trú ngụ của tâm hồn, nơi em được suy tư, được sống thật với mình....Rồi một ngày ánh đèn vàng không còn hiu hắt mà chỉ còn ấm áp trong sương khói mùa đông.
    Bai viet nhe nhang, hay lam chi ah.
    Em cung mong va cung hi vong : Mua dong that am dang cho em, cho chi, nhung nguoi luon khao khat cai am nong cua TY thuong mang lai.
    Tuan moi am ap chi nhe.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cứ đi rồi sẽ đến phải không em? Mình có đủ can đảm để bước thì sẽ tới thôi. Tuần vui và ấm áp em nhé. Giữ sk đấy

      Xóa
  2. Em viết bài này tâm trạng quá, giọng văn nhẹ nhàng mà sao thấy day dứt và trăn trở thế. chị cũng muốn " Rồi một ngày ánh đèn vàng không còn hiu hắt mà chỉ còn ấm áp trong sương khói mùa đông " sẽ đến với em.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cũng chả biết nữa chị ạ. Bên trong cái sôi nổi mạnh mẽ thì người đàn bà nào cũng có những nỗi niềm.

      Xóa
  3. Ánh đèn sẽ ấm, thật ấm chị ạ, chứ k còn hiu hắt nữa, đông về nhiều xúc cảm lắm. Vui vì chị tìm ra e. hjhj. Luôn ấm chị nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. tìm được em chị cũng vui nữa. Có mấy chị em thôi mà. Đọc entry của em vẫn cứ hoang hoải những nỗi niềm.

      Xóa
  4. Đọc xong entry của chị, em cảm nhận nỗi chênh vênh đến lạ. Em mong "người đàn bà" ấy sẽ không còn cảm thấy lạnh lẽo trước đèn vàng hắt bóng thế này nữa, chị nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Do dạo này chị có nhiều việc phải nghĩ nên cảm thấy chênh vênh thật. Em gái chị tinh ý lắm.

      Xóa
  5. Dưới ánh đèn vàng không thấy bóng em...

    Trả lờiXóa
  6. Em chỉnh bỏ nhập mã khi cm đi

    Trả lờiXóa