Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

Cuộc đời là hộp socola



       Và ngồi giữa không gian yên tĩnh, vang bên tai tiếng hát chầu văn, tự dưng muốn viết cái gì đó. Viết về một cái gì đó thật sắc mà cũng thật phiêu. 
        Miranda Ingram đã có câu nói khá hay về sô cô la: "It's not that chocolates are a substitute for love. Love is a substitute for chocolate. Chocolate is, let's face it, far more reliable than a man." Sô cô la không phải thay thế cho tình yêu mà tình yêu là sự thay thế cho socola.  Phải thừa nhận một điều là socola luôn có sức quyến rũ mãnh liệt với mình. Rất khó từ chối, một sự níu kéo êm ái dù có phải trả giá bằng việc kim cùa cái cân quay vùn vut.
      Trong lúc ngồi giải quyết hộp socola được tặng và nhìn bầy trẻ trong nhà giành nhau viên này viên kia, tự dưng mình nghĩ không chỉ là tình yêu, socola còn giống như cuộc đời. Trong mỗi giai đoạn sẽ có một viên socola xứng đáng đại diện cho nó. Socola lý tưởng vì ai cũng có thể tìm thấy cái mình thích trong vô số mùi, vô số vị và vô số biến thể.  Được đại diện cho tình yêu , socola chứa đựng vị ngọt của những nụ hôn, vị đắng của những giận hờn, sự kích thích nhẹ nhàng của sự sở hữu.
      Socola có nhiều loại cũng như muôn hình vạn trạng của tình yêu, của cuộc sống. Thời hoa niên với những rung động nhẹ nhàng nhưng  viên socola trắng. Chỉ toàn mềm, ngọt và béo. Theo mình đấy chưa hẳn là sô cô la nhưng rất dễ mê mẩn vì những hình thức tạo hình từ nó. Thanh khiết, mềm mại, khó có ai rời mắt khỏi những bông hoa trắng trên những chiếc bánh gato, những đường viền trên kẹo .. Thực chất của so co la trắng là bơ so co la nhưng nó luôn mang vẻ lấp lánh của việc lần đầu khám phá. Như cái nắm tay đầu tiên,vừa chạm đã vội rút tay về, để lại hây hây màu má hay ngượng ngập ánh mắt. Thế nhưng dẫu cho thời gian trôi đi bao nhiêu năm sau đấy, trong đâu đó vẫn lẫn khuất cái nắm tay đầu tiên như viên kẹo ngọt mềm, long lánh.
        Phổ biến là socola sữa, vừa có độ đắng, vừa có độ ngọt, vừa có sự phong phú về mùi, nhân , vị. Thêm tý đắng, bớt chút ngọt lại là một điều khác để khám phá.  Rồi nhân hạt dẻ, nhân dâu, nhân thạch, nhân cà phê, nhân rượu…. có mà ngồi kể cả ngày  chả hết chỉ tổ nuốt nước bọt.  Giống như khi ta háo hức rời cổng trường , với bao dự tính, bao sự kỳ vọng  với  cuộc sống. Cũng như khi ta không chỉ còn nghĩ chỉ có một lựa chọn duy nhất cho một vấn đề nào đó. Ta cũng hiểu rằng không phải tình cảm nào cũng toàn niềm vui cũng như toàn vị đắng. Bên cạnh tình yêu còn có tình bạn, còn có những điều để tình yêu đẹp hơn hay xấu đi. Có thứ bùng nổ như một sự kết hợp  rất dở hơi của vỏ và nhân của viên socola nào đó, có thứ càng nhấm nháp càng ngon… Nhưng chung quy lại là thử mới biết được vì cái nhân với cái vỏ có khi chả đi với nhau  . Socola sữa cũng là giải pháp dễ chấp nhận cho một người ưa khám phá, tìm tòi nhưng không quá cầu kỳ.
          Tiếng rắc nhẹ trong miệng là điều mình luôn nhớ khi nghĩ về socola đắng. Mình mê loại này, mê từ bé. Mê cái vị đắng lan tỏa như tiếng vọng, dịu dần cho vị ngọt thoảng qua như gió. Thích cái tiếng giòn lắc rắc. Theo mình  đây là loại socola khó tính, nhất là cái loại tinh khiết 97% cacao, đắng xộc lên tận óc nhưng  thơm rất lâu. Ngay cả khi đã ăn một lúc. Như sự từng trải của con người, chẳng còn mấy ảo tưởng , đã biết rõ rằng mình là ai, yêu gì thích gì. Không màu mè, không  phô trương, nó cứ dưng dửng nhìn cuộc sống với đúng bản chất của nó. Yêu là yêu, bất chấp hờn ghen,  yêu đúng bản chất và có lẽ như thế sẽ bền vững như  thanh socola rắn. Như sau bao nhiêu vị đắng cuộc đời vẫn thấy ngọt ngào. Cái ngọt ngào không vội vã, ào ạt  mà thấm sâu vào từng gai vị giác..
Có lẽ vì thế Sô cô la không phải thay thế cho tình yêu mà tình yêu là sự thay thế cho socola. Và cuộc sống cũng như một hộp socola vĩ đại kín mít, cứ thò tay vào bốc và nếm thử. Vì thế nên mới hấp dẫn hay tò mò, muốn thử tiếp. "Life is like a box of chocolates...You never know what you're gonna get." - Forrest Gump in Forrest Gump
         Và với thời tiết này thì chẳng ai muốn từ chối một ly socola bốc khói nhỉ….

Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013

Chỉ là....



Chỉ là chữ nhớ
Một từ đấy thôi
Mà treo con người
Vào sương vào gió
Vào niềm hi vọng
Vào nỗi đắng cay…

Chỉ là chữ nhớ
Giữa lưng chừng nắng
Giữa lưng chừng mưa
Giữa đêm im lặng
Giữa ánh mắt trầm
Lướt nhanh trên phố…

Chỉ là chữ nhớ
Vắt ngang lưng trời…
Vẫn biết trong đời
Em, vẫn mình em
Anh, vẫn  người xa lạ…
Những ngôi sao im lặng

Chỉ là chữ nhớ
Vắt ngang lưng trời…

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

Mùi hương Tết.

      Sáng lơ mơ cố kéo thêm vài phút trong chăn, thấy mùi thơm thơm dìu dịu lan khắp nơi. Vội vàng dém chăn cho Chụt chụt rồi xuống dưới nhà. Mẹ đã hong xong mẻ đỗ, nhanh tay giã cho những mẻ đỗ bở tung sắc vàng. Mùi đỗ mới - những nhát dao sắc lém thả những lát đỗ mỏng tang như cánh mai vàng xuống mâm. Cứ mỗi nhát cắt mình lại nhớ bà ngoại. Nhớ dáng người hơi còng của bà nắm, thái đõ . Mùi đỗ thơm thơm, lời bà dặn thủ thỉ : đỗ đầu chõ thì khô tơi hơn để nấu chè kho, cuối chõ hơi rớt thì để nấu xôi vò. Từ khi bắt đầu lo cơm cũng, đồ cúng mỗi khi tết về; năm nào mình cũng nấu chè kho , xôi vò. Tiếc rằng bà đi quá sớm để thẩm định tay nghề cháu gái.
       Mùi Tết trong mớ mùi già, mẹ để góc bếp. Mùi hương gợi lên cảm giác yên lành, thanh bình. Như một góc dịu êm nào đó trong mình, mùi lá thơm đầu năm rửa mặt cho hanh thông như lời mẹ nói. Ấm áp dịu dàng như một chiều xuân lang thang trong khu vườn cũ.Mùi thơm dịu đến lãng đãng, thoảng qua mà da diết nhớ. Sao chỉ cần cuối năm thấy thoáng mùi lá mùi già đã thấy thấp thỏm tết.
        Mùi Tết trong hương tỏa lên từ những chảo mứt đang sên liu riu trên bếp. Mùi ngọt ngào như những tình cảm gia đình ấm áp.  Cũng phải lâu lắm rồi mình mới bày ra làm mứt. Thấy vui vui cái kiểu vui của ngày chưa lấy chồng. Thích tập tành làm người đảm đang (giờ thì càng ngày càng lười thì phải). Ngồi đảo chảo mứt nhớ tới mấy đứa bạn gái thân, nói thật là mình ngưỡng mộ chúng nó, sao mà đảm thế, chả lẽ lại vác túi sang nhà nó ăn chực. Lu bu con cái rồi cũng chả mấy lúc gặp nhau.
        Mùi tết trong mùi hương đang lan tỏa từ ban thờ. Mùi mang linh thiêng, kết nối những người sống và người mất. Mùi của sự thành kính và vô ưu. Cảm giác được những người khuất mặt che chở làm cho mọi suy nghĩ lắng lại, để mở lòng với những gì tốt đẹp hơn.

             Hình như mùi Tết chả thể nào định rõ được , chỉ biết nó cứ nhẹ nhàng thấm vào mình mỗi dịp đầu xuân, để thấy nôn nao, ngóng tết....