Sáng lơ mơ cố kéo thêm vài phút trong chăn,
thấy mùi thơm thơm dìu dịu lan khắp nơi. Vội vàng dém chăn cho Chụt chụt rồi xuống
dưới nhà. Mẹ đã hong xong mẻ đỗ, nhanh tay giã cho những mẻ đỗ bở tung
sắc vàng. Mùi đỗ mới - những nhát dao sắc lém thả những lát đỗ mỏng tang
như cánh mai vàng xuống mâm. Cứ mỗi nhát cắt mình lại nhớ bà ngoại. Nhớ
dáng người hơi còng của bà nắm, thái đõ . Mùi đỗ thơm
thơm, lời bà dặn thủ thỉ : đỗ đầu chõ thì khô tơi hơn để nấu chè kho,
cuối chõ hơi rớt thì để nấu xôi vò. Từ khi bắt đầu lo cơm cũng, đồ cúng
mỗi khi tết về; năm nào mình cũng nấu chè kho , xôi vò. Tiếc rằng bà đi
quá sớm để thẩm định tay nghề cháu gái.
Mùi Tết trong mớ mùi già, mẹ
để góc bếp. Mùi hương gợi lên cảm giác yên lành, thanh bình. Như một
góc dịu êm nào đó trong mình, mùi lá thơm đầu năm rửa mặt cho hanh thông
như lời mẹ nói. Ấm áp dịu dàng như một chiều xuân lang thang trong khu
vườn cũ.Mùi thơm dịu đến lãng đãng, thoảng qua mà da diết nhớ. Sao chỉ cần cuối năm thấy thoáng mùi lá mùi già đã thấy thấp thỏm tết.
Mùi Tết trong hương tỏa lên từ những chảo mứt đang sên liu riu trên
bếp. Mùi ngọt ngào như những tình cảm gia đình ấm áp. Cũng phải lâu lắm rồi mình mới bày ra làm mứt. Thấy vui vui cái
kiểu vui của ngày chưa lấy chồng. Thích tập tành làm người đảm đang (giờ
thì càng ngày càng lười thì phải). Ngồi đảo chảo mứt nhớ tới mấy đứa
bạn gái thân, nói thật là mình ngưỡng mộ chúng nó, sao mà đảm thế, chả
lẽ lại vác túi sang nhà nó ăn chực. Lu bu con cái rồi cũng chả mấy lúc
gặp nhau.
Mùi tết trong mùi hương đang lan tỏa từ ban thờ. Mùi mang linh
thiêng, kết nối những người sống và người mất. Mùi của sự thành kính và
vô ưu. Cảm giác được những người khuất mặt che chở làm cho mọi suy nghĩ
lắng lại, để mở lòng với những gì tốt đẹp hơn.
Hình như mùi Tết
chả thể nào định rõ được , chỉ biết nó cứ nhẹ nhàng thấm vào mình mỗi
dịp đầu xuân, để thấy nôn nao, ngóng tết....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét