Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013
Phút Giao Thừa Lặng Lẽ.
Những giây phút cuối cùng của năm, thời gian đang nhỏ chầm chậm như những giọt cà phê trên bàn. Bản thân nó cũng thả lỏng để chìm tiếng nhạc dìu dặt. Nó quyết định thay đổi cốc trà quen thuộc bằng cốc cà phê, mùi của cà phê mạnh hơn, cũng phù hợp hơn với tâm trạng lảng bảng cuối năm.
Một năm nữa lại đi qua, một năm nữa lại đến. Từ khá lâu rồi, nó luôn dành tặng những giây phút cuối cùng của một năm cho việc nhìn lại và suy ngẫm linh tinh trong lúc làm một vài việc lặt vặt. Có năm, đó là việc dọn lại tủ quần áo của con, và chợt nhận ra rằng con gái đã lớn khôn, đã điệu đà ra sao. Có năm, ngồi loay hoay làm mấy tấm thiệp handmade dù cũng chả để tặng ai. Có năm chỉ là ngồi ngắm một chậu xương rồng nhỏ đang ra hoa bên ly trà nóng.
Đêm giao thừa như cái cửa một chiều mà bước qua không thể nào quay lại. Những giây phút cuối cùng của năm đang làm công việc gói ghém năm đã qua, mở những cái hộp mới để đón những điều mới. Và năm nào, có lẽ từ khi có gia đình, nó đều lặng lẽ đón thời khắc chuyển thời gian này. Có háo hức, có hy vọng và có lo toan. Có những dự định và cả tiếc nuối cho những gì không kịp làm (mà phần nhiều là do lười chứ không phải không có điều kiện làm).
Năm nay như mọi năm, phút chuyển năm dương lịch con sẽ không ở bên mẹ. Có lẽ đó là một điều mà mãi mãi nó không thể quen được. Năm nay Nó quyết định sẽ đón giao thừa bằng cách lang thang ra đường để tận hưởng trọn vẹn cảm giác đêm cuối năm. Đêm cuối năm đang trôi như những toa của con tàu đang lăn bánh về ga
cuối cùng. Ta là hành khách trên con tàu đang băng về phía trước, với đầy ắp
mùa xuân, mùa hoa đào, hoa mai, mùa chim én đưa thoi…
Mong một năm bình an, thuận lợi cho gia đình, cho bạn bè – cho những người mà nó luôn yêu quý. Gửi tới tất cả lời chúc ấm áp tự trái tim mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mong một ngày cuối năm (năm sau chẳng hạn) có ai đó lang thang đêm giao thừa với chị. Đọc những bài chị viết em thấy sâu lắng nhưng lúc nào cũng thấy man mác nỗi buồn.
Trả lờiXóaHình như càng sâu sắc thì càng thêm nhiều nỗi buồn Hương ơi, muốn đọc lắm những bài em viết, da diết và lắng sâu nhưng đọc xong sao cứ chênh chao buồn.
Trả lờiXóa