Người đàn bà đi ngược gió đông.
Bỏ phù hoa cùng phấn son ở lại,
Đi ngược vào mình để tìm mê mải
Bản ngã đàn bà trót đánh rơi đâu.
Ngược vào mình trong lúc suy tư,
Bỏ quên mưa dăng mờ cửa sổ,
Ngồi tìm mình bên bình hoa nở muộn
Chữ đàn bà nặng gánh hai vai.
Mở cửa hồn mình để hỏi một câu
biết đi đâu - ngã tư đường đông đúc.
Rẽ bên nào? là lối bình yên đang đợi
Chữ đàn bà quên vị đắng cay.
Mưa bụi mờ ướt lối nhân gian
Tìm chính mình ngược chiều gió thổi
Chữ đàn bà trót mang nhiều nông nổi.
Đa mang in trên dấu môi cười.
Tiếng đàn bà, sâu sắc trộn phù du.
Trong suy tư cũng thấy lòng hoang hoải.
Chữ đàn bà bé nhỏ đến mông lung
Tìm cả đời vẫn thấy mình lạc lối
Ôi đàn bà, vốn là nông nổi
Đến thân mình cũng có thể đem cho.
Chẳng mảy may đắn đo suy nghĩ
Chữ đàn bà mang nghĩa hy sinh.
Bỏ phù hoa cùng phấn son ở lại,
Đi ngược vào mình để tìm mê mải
Bản ngã đàn bà trót đánh rơi đâu.
Ngược vào mình trong lúc suy tư,
Bỏ quên mưa dăng mờ cửa sổ,
Ngồi tìm mình bên bình hoa nở muộn
Chữ đàn bà nặng gánh hai vai.
Mở cửa hồn mình để hỏi một câu
biết đi đâu - ngã tư đường đông đúc.
Rẽ bên nào? là lối bình yên đang đợi
Chữ đàn bà quên vị đắng cay.
Mưa bụi mờ ướt lối nhân gian
Tìm chính mình ngược chiều gió thổi
Chữ đàn bà trót mang nhiều nông nổi.
Đa mang in trên dấu môi cười.
Tiếng đàn bà, sâu sắc trộn phù du.
Trong suy tư cũng thấy lòng hoang hoải.
Chữ đàn bà bé nhỏ đến mông lung
Tìm cả đời vẫn thấy mình lạc lối
Ôi đàn bà, vốn là nông nổi
Đến thân mình cũng có thể đem cho.
Chẳng mảy may đắn đo suy nghĩ
Chữ đàn bà mang nghĩa hy sinh.