Mùa Tết nóng.
Gần Tết, lang thang trong cái nóng rát phương nam. Vội vã tất bật miên man , chợt ngỡ ngàng một cành bằng lăng tím nhẹ. Nó bất chợt mỉm cười : vông vang đỏ rực, hoa điệp vàng chói, bằng lăng mượt mà. Không phải là mùa tết mà là mùa hè . Những cánh hoa cháy trong nắng – Nó nhớ nhà. Nhớ cái se lạnh của mùa Tết. Nhớ cảm giác lo toan của người đàn bà lui cui chuẩn bị , Tết ngập ngừng ngoài kia.
Nắng rát quá, có một tuần mà cháy nắng thê thảm :((
Hiếm hoi trong tuần bận rộn, đi bộ trên đoạn phố dài, những chùm me lắc lỉu nhắc Tết gần lắm. Những chùm me, gợi nhớ những cành lộc giao thừa được bố hoặc nhóc mang về. Trong lúc đi tiếp khách ấy, Nó thèm đến cồn cào được vào cái xó bếp bé tẹo làm mứt, làm những đồ ăn chuẩn bị Tết. Ăn thì chả bao nhiêu nhưng năm nào nó cũng bày vẽ làm thứ nọ thứ kia cho không khí Tết ào vào nhà. Tết giản tiện nhưng nó thích. Thích cảm giác cả nhà quay quần mỗi người một việc. Thích cái se se rét làm thắm màu những cánh hoa. Thích chợ hoa, thích trang hoàng nhà cửa. thích cảm giác đẫm mùi hương trầm nhẹ tênh.
Tóc cũng có vài sợi bạc nhưng Tết vẫn làm nó nôn nao. Từ ngày đâm đầu vào công việc này, gần Tết năm nào cũng đi mút chỉ. Xa nhà, dọc đường, một nét bình dị cũng kéo Nó tuột về cái miền ấu thơ trong ký ức. Nơi có dáng bà lụi hụi đãi đỗ trong cái rét cóng tay, có bóng mẹ tất bật vội vã chiều ba mươi, có những bông thược dược cắm cùng violet trên nóc tủ, có mùi pháo. Phải pháo, bố đi vắng, nhà toàn phụ nữ, Nó được châm pháo giao thừa – lý do cực chính đáng cho việc được thức khuya. Mùi pháo – tiếng nổ giòn ấm cả ký ức xa.
Nắng chói quá, bất chợt dụi mắt. Hoa vông vang đỏ khiến nó quên đi con đường vừa xa vừa xấu. Nó yêu màu đỏ, yêu cái nồng nàn đằm thắm nhưng đầy khiêu khích. Vông vang thắp lửa lên trời . bằng lăng tím nhạt nỗi lòng người xa. Nó ơi, cứ cháy hết mình như vông vang nhé, cứ yêu cứ cười, cứ đam mê để lắng đọng như màu tím bằng lăng.
Mang tính cách của nữ Nhân Mã điển hình nhưng nó thích những bình yên, những góc nhỏ, những cái vụn vặt . Hình như vì thế nó dễ rơi cảm giác hoang mang, lăn tăn. Như lúc này, nó muốn về nhà làm người đàn bà nước lọc, chăm chút cho những cái yêu thương nho nhỏ; cũng muốn dồn mình vào công việc; lại thèm chuồn đi đâu đó cho nhẹ đầu. Nó chưa bao giờ thấy mình khổ - có lẽ chỉ khổ vì muốn quá nhiều thứ đối lập cùng một lúc =)).
Biến vàng nắng, nghe trong gió biển là vị mặn mà yêu thương. Nhớ cái cười, cái ôm chặt của Chụt Chụt, nhớ mái hiên xanh đầy hoa ở nhà…. Hóa ra mùa tết nóng cũng thú vị … cũng ráo riết nhức lòng …Ơi mùa Tết…sắp về rồi .
Nắng rát quá, có một tuần mà cháy nắng thê thảm :((
Hiếm hoi trong tuần bận rộn, đi bộ trên đoạn phố dài, những chùm me lắc lỉu nhắc Tết gần lắm. Những chùm me, gợi nhớ những cành lộc giao thừa được bố hoặc nhóc mang về. Trong lúc đi tiếp khách ấy, Nó thèm đến cồn cào được vào cái xó bếp bé tẹo làm mứt, làm những đồ ăn chuẩn bị Tết. Ăn thì chả bao nhiêu nhưng năm nào nó cũng bày vẽ làm thứ nọ thứ kia cho không khí Tết ào vào nhà. Tết giản tiện nhưng nó thích. Thích cảm giác cả nhà quay quần mỗi người một việc. Thích cái se se rét làm thắm màu những cánh hoa. Thích chợ hoa, thích trang hoàng nhà cửa. thích cảm giác đẫm mùi hương trầm nhẹ tênh.
Tóc cũng có vài sợi bạc nhưng Tết vẫn làm nó nôn nao. Từ ngày đâm đầu vào công việc này, gần Tết năm nào cũng đi mút chỉ. Xa nhà, dọc đường, một nét bình dị cũng kéo Nó tuột về cái miền ấu thơ trong ký ức. Nơi có dáng bà lụi hụi đãi đỗ trong cái rét cóng tay, có bóng mẹ tất bật vội vã chiều ba mươi, có những bông thược dược cắm cùng violet trên nóc tủ, có mùi pháo. Phải pháo, bố đi vắng, nhà toàn phụ nữ, Nó được châm pháo giao thừa – lý do cực chính đáng cho việc được thức khuya. Mùi pháo – tiếng nổ giòn ấm cả ký ức xa.
Nắng chói quá, bất chợt dụi mắt. Hoa vông vang đỏ khiến nó quên đi con đường vừa xa vừa xấu. Nó yêu màu đỏ, yêu cái nồng nàn đằm thắm nhưng đầy khiêu khích. Vông vang thắp lửa lên trời . bằng lăng tím nhạt nỗi lòng người xa. Nó ơi, cứ cháy hết mình như vông vang nhé, cứ yêu cứ cười, cứ đam mê để lắng đọng như màu tím bằng lăng.
Mang tính cách của nữ Nhân Mã điển hình nhưng nó thích những bình yên, những góc nhỏ, những cái vụn vặt . Hình như vì thế nó dễ rơi cảm giác hoang mang, lăn tăn. Như lúc này, nó muốn về nhà làm người đàn bà nước lọc, chăm chút cho những cái yêu thương nho nhỏ; cũng muốn dồn mình vào công việc; lại thèm chuồn đi đâu đó cho nhẹ đầu. Nó chưa bao giờ thấy mình khổ - có lẽ chỉ khổ vì muốn quá nhiều thứ đối lập cùng một lúc =)).
Biến vàng nắng, nghe trong gió biển là vị mặn mà yêu thương. Nhớ cái cười, cái ôm chặt của Chụt Chụt, nhớ mái hiên xanh đầy hoa ở nhà…. Hóa ra mùa tết nóng cũng thú vị … cũng ráo riết nhức lòng …Ơi mùa Tết…sắp về rồi .