Tháng 2- gió hát
Tháng hai hết rồi. Hết trong bức thư lá bàng đỏ muộn màng chao nghiêng trong gió. Ngày cuối tháng hai, Nó dành cho mình chút lãng đãng gói tháng ngắn ngủi nhất năm.
Tháng hai, ngắn mà nồng nàn như hơi thở người thiếu phụ. Trời có nắng, có mưa, có khô rang và ướt át nhưng gió luôn len lỏi bất cứ lúc nào. Gió tháng hai đỏng đảnh, như cô gái dỗi hờn bĩu môi ngúng ngẩy. Gió tháng hai mang ấm áp mùa xuân tới, níu kéo chút lạnh mùa đông, phả vào không trung chút tự tình non trẻ.
Tháng hai, cánh hoa rưng rưng hiên nhà nhắc mùa đầm ấm. Mong manh mòng mọng, tháng hai đẹp thản nhiên. Màu trắng hoa bưởi đã bắt đầu lác đác trên những gánh hoa. Mùi hương thanh sạch của hoa bưởi làm nó nhớ bà ngoại. Nhớ đĩa hoa bưởi bà cúng phật rằm tháng riêng. Cái ẩm ướt rất duyên của mùa xuân phía Bắc, nửa đáng yêu mà nửa đáng ghét. Yêu những giọt mưa xuân nhẹ hơn bụi vờn lên áo lên khăn. Ghét cái độ ẩm cao của không khí khiến con gái dễ ốm, nó vật vã với cái đau nửa đầu. Nhưng tháng hai có gió, gió hát những bản tình ca êm ả, thì thầm yêu thương.
"Tháng hai lai láng thơm" – hoa tháng hai cứ tràn trề, mượt nõn nường thanh tân. Có những lúc lười biếng, nó ngồi đến cả giờ ngắm những nụ hoa be bé, những cánh hồng xinh xinh trong góc vườn bé tí của mình. Tháng hai đầy ước vọng, có gì đó chảy nhanh trong ngực giục giã lại có có cái gì đó khe khẽ nựng nịu chùng chình.
Tháng hai, gió hôn trên những cánh hoa. Gió cuộn những bức thư tình lá bàng đỏ thắm tung vào không gian những ước mơ giản đơn về năm mới yên lành...
Tháng hai, đi lễ bốc quẻ đầu năm. Quẻ tốt nhưng ứng chữ đi xa. Phân vân nhìn gió cuốn tàn hương là đà, lòng nhủ thầm mọi việc sẽ tốt đẹp. Yên lành một tiếng chuông chùa, Nó mong một năm bình yên suôn sẻ.
Tháng hai – gió hát tình ca. Mưa cứ rơi như những nụ hôn nhẹ bẫng, nắng cứ ấm như vòng tay yêu thương.. Gió hát , hát những lời dịu dàng, Gió hát nữa đi...tháng hai đi rồi ... ngọt ngào... mong ước...giản dị yêu thương
Tháng hai, ngắn mà nồng nàn như hơi thở người thiếu phụ. Trời có nắng, có mưa, có khô rang và ướt át nhưng gió luôn len lỏi bất cứ lúc nào. Gió tháng hai đỏng đảnh, như cô gái dỗi hờn bĩu môi ngúng ngẩy. Gió tháng hai mang ấm áp mùa xuân tới, níu kéo chút lạnh mùa đông, phả vào không trung chút tự tình non trẻ.
Tháng hai, cánh hoa rưng rưng hiên nhà nhắc mùa đầm ấm. Mong manh mòng mọng, tháng hai đẹp thản nhiên. Màu trắng hoa bưởi đã bắt đầu lác đác trên những gánh hoa. Mùi hương thanh sạch của hoa bưởi làm nó nhớ bà ngoại. Nhớ đĩa hoa bưởi bà cúng phật rằm tháng riêng. Cái ẩm ướt rất duyên của mùa xuân phía Bắc, nửa đáng yêu mà nửa đáng ghét. Yêu những giọt mưa xuân nhẹ hơn bụi vờn lên áo lên khăn. Ghét cái độ ẩm cao của không khí khiến con gái dễ ốm, nó vật vã với cái đau nửa đầu. Nhưng tháng hai có gió, gió hát những bản tình ca êm ả, thì thầm yêu thương.
"Tháng hai lai láng thơm" – hoa tháng hai cứ tràn trề, mượt nõn nường thanh tân. Có những lúc lười biếng, nó ngồi đến cả giờ ngắm những nụ hoa be bé, những cánh hồng xinh xinh trong góc vườn bé tí của mình. Tháng hai đầy ước vọng, có gì đó chảy nhanh trong ngực giục giã lại có có cái gì đó khe khẽ nựng nịu chùng chình.
Tháng hai, gió hôn trên những cánh hoa. Gió cuộn những bức thư tình lá bàng đỏ thắm tung vào không gian những ước mơ giản đơn về năm mới yên lành...
Tháng hai, đi lễ bốc quẻ đầu năm. Quẻ tốt nhưng ứng chữ đi xa. Phân vân nhìn gió cuốn tàn hương là đà, lòng nhủ thầm mọi việc sẽ tốt đẹp. Yên lành một tiếng chuông chùa, Nó mong một năm bình yên suôn sẻ.
Tháng hai – gió hát tình ca. Mưa cứ rơi như những nụ hôn nhẹ bẫng, nắng cứ ấm như vòng tay yêu thương.. Gió hát , hát những lời dịu dàng, Gió hát nữa đi...tháng hai đi rồi ... ngọt ngào... mong ước...giản dị yêu thương