Con gái cái bòn, chuyến công tác ghé về nhà thăm bố mẹ. Về nhà bố mẹ, nơi góc nhỏ thanh xuân vẫn nằm im lìm đâu đó.
Là cảm giác lượn qua lại trong nhà, bốc nếm những thứ rơi vào mắt. Là sự sung sướng cuộn tròn vào giấc ngủ bù cho sự thiếu ngủ mấy ngày đi như đánh trận.
Thỉnh thoảng mới về nhà, chân đi, lượn suốt.
Về nhà bố mẹ, là về với cảm giác được nuông chiều, thong thả của đứa được chiều. Về nhà bố mẹ chẳng mang gì vẫn được mẹ chuẩn bị đủ quần áo trong mọi trường hợp. Muốn ăn gì cũng được mỗi tội ăn là thứ mình ít thèm nhất.
Nằm dụi đầu vào vai áo mẹ, mùi Mẹ ấm áp. Những câu chuyện vụn vặt, linh tinh của những người phụ nữ dù thế hệ nào vẫn muôn thủa thế. Bố gầy đi nhiều mà lo toan vẫn nặng. Nói chuyện với bố, những trăn trở vẫn nhiều. Con cái có hiếu nhất là lo cuộc sống của mình an bình, bớt suy tư cho cha mẹ.
Ngồi ngắm bố mẹ, đi quanh nhà tìm sách. Cái thanh tân của mình vẫn lẩn khuất trong nhà. Những cái mơ mộng vẫn treo đâu đó. Những cái vớ vẩn linh tinh son trẻ ấy vẫn là nguồn cảm hứng dù nhỏ nhưng chưa bao giờ tắt trong người đàn bà - trẻ con lớn tuổi.
Vẫn may mắn khi về nhà có bố mẹ, dù chỉ là chốc lát thấy bình an rồi lại cuốn đi với những cái đời thường ...
Về nhà kiểu gì cũng có quà:)).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét