Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

Hôm nay ngày gió nổi...

Sài gòn mùa khô, bình minh nghe tiếng gió vi vút qua cửa. Tiếng gà lẻ loi giữa những tòa nhà đang ngái ngủ. Gió thật, cái gió mát của những ngày xuân phương Bắc. Mát rượi, hơi thoảng mùi dòng sông.
Cứ những lúc này Nó nhớ nhà. Mùa này, mùa hoa xoan hoa bưởi. Miền nam là đất trồng bưởi mà tuyệt nhiên chưa bao giờ Nó thấy hoa bưởi bán trên phố. Mùa hoa bưởi trắng phố là sắp hè rồi. Những túi sắn dây phơi lúc cuối năm cho hoa bưởi vào buộc kín, mùi ngon ngọt lúc hè nóng ran. Hoa bưởi có mùi rất dịu, lan khắp phòng. Những ngày home -office, nó thường cắm lọ hoa bưởi nhỏ để tận hưởng bình yên trong lúc vùi đầu vào việc. Trắng, vàng, xanh nõn nường như mùa xuân mải miết.
Tháng này, có lẽ, hoa xoan đã nở tím con kênh dọc đường về quê. Phố giờ ít hoa xoan lắm. Một cây lẻ loi hoa xoan nở nhìn rất chán. Phải chăng hoa mảnh quá, màu nhạt quá nên quần tụ mới lộ cái đẹp. Hoa nhỏ, màu nhạt, hương nhẹ... hoa xoan đi qua nỗi nhớ mùa bằng những nét bút thật mảnh mà da diết.
Gió lao xao ngoài cửa, hừng đông vội vã như vùng đất năng động này. Xe người đông dần, lại vội vã tất bật... Chỉ có gió cuốn những cảm xúc vu vơ gửi về góc riêng nào đó...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét