Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2017

Rán bánh chưng.

Thế là hết rằm, hết Tết. Cái ngây ngán của những bữa cỗ Tết cũng nguôi ngoai. Nhà còn mấy cái bánh chưng, bỏ ra rán để thực sự tiễn đưa Tết.
Nhà mình không hảo đồ nếp. Bánh chưng bóc ra có khi để lay lắt mấy ngày. Tết không có bánh chưng, thiếu cho dù mâm cao cỗ đầy. Nó thường nghĩ bánh chưng gói mọi mong ước người làm nông - gốc rễ của người Việt. Là sản vật nuôi trồng, người gói bánh gửi ước mơ no ấm, hòa thuận vào từng vòng lá chắc tay.
Bánh chưng xanh mềm thơm dẻo, củ hành muối tới còn hăng là sự cân bằng trong mâm cỗ thừa mứa thịt.
Bánh chưng rán giòn, củ hành muối đã quá độ chua một chút là lời chào tạm biệt. Đào, mai tàn hết rồi. Người cũng bận lu bu rồi, đi làm đi học cả. Bữa cơm gia đình cũng nhanh gọn, rau dưa để tranh thủ nghỉ ngơi. Bánh chưng rán cuối Tết, vỏ giòn, thịt xém chảo, đỗ rám mặt bùi bùi. Đệm củ hành chua, miếng dưa món mặn mà. Bao cái ngấy tan đi để lại cái ngọt bùi. 
Rán bánh chưng không vội được. Lửa nhỏ, chảo dày, xoa xíu mỡ rồi để liu riu. Dàn dẹt miếng bánh, càng giòn, càng thơm, càng bùi. Liu riu, liu riu lật mặt. Để có chảo bánh rán ngon đủ chất lượng, nó phải nằm trên bếp lâu lâu...
Bên bếp lách tách tiếng vỏ bánh giòn dần, tôi mỉm cười chào bình minh bên ban công...một ngày lại bắt đầu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét