Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2014

Này Đông

Ngày Đông
Da diết lạnh. Thức giấc trong cái lờ mờ của sáng rét; với điện thoại nhìn vẫn sớm cho một ngày được nghỉ. Lạnh - cảm giác lười biếng - dù không ngủ được vẫn không muốn ra khỏi giường. Lăn qua lăn lại nhìn Yêu Thương ngon lành trong giấc sâu. Tiếng gió vi vút ngoài cửa, tiếng lá thì thầm, tiếng hoa rơi trong sương giá. Thêm một mùa đông .
Là người sinh ra trong mùa đông, Nó yêu da diết những cơn lạnh lăn tròn trên phố. Mùa Đông , cái bàng bạc sương gió không thể giấu được vẻ rực rỡ của những bông hồng chúm chím, những giỏ hoa dã yên thảo khoe sắc mong manh. Tự thấy mình sao yêu thương quá, yêu cái má phúng phính của con say ngủ, yêu cái mùa đông vô cùng gợi cảm ngoài kia. Mùa Đông - mùa người cần người, cần hơi ấm yêu thương, cần nhứng bàn tay nóng hổi nắm chặt, những ấm áp của tình bạn bền vững.
Sáng rét run rẩy, rủ con đi chợ, chỉ cho con thứ nọ thứ kia, lựa lựa chọn chọn cho bữa cơm ngày đông. Chia sẻ với con cảm giác phụ nữ, nhìn con trải nghiệm những điều mới lạ - thật an lành. Cảm giác thư giãn, sung sướng khi làm những việc lặt vặt của đàn bà. Những ngày đi nhiều, làm nhiều nhưng nó vẫn thấy mình đàn bà nhất khi quẩn quanh bếp đến chợ, rồi càm ràm những lặt vặt như con mụ lắm điều. Bỏ lại bon chen cho gió mang đi.
Ngày Đông, Nó cảm thấy mình bé bỏng, được chở che nhiều nhất. Chạy về nhà Bố Mẹ, rưng rưng khi những đồ lạnh năm cũ được mẹ sắp sẵn tinh tươm chờ con về lấy. Con gái cái bòn; dù đã lớn, đã rất độc lập, những những đồ mẹ mua cho vẫn làm mình vui như ngày bé. Về nhà rủ rỉ với mẹ, nói chuyện với bố, loanh quanh trong nhà một lúc lại đi. Sang nhà ông bà mang cái gì sang thì cũng được một túi to hơn mang về. Con vẫn là đứa trẻ chưa biết chu toàn trong mắt bố mẹ.
Ngày lạnh, cảm giác quấn túm trong nhà, làm việc linh tinh, ăn bữa cơm nóng sốt rồi cả nhà chui vào chăn đùa giỡn. Đông nào có về đây. Ngày lạnh đến mức thò mặt ra ngoài đường thấy lạnh nhưng vẫn thì thẩm rủ ai đó ăn kem rồi co mình như con mèo lười kêu rét. Ngày Đông ngắn lắm, vài cái quay người đã tối. Ngày vội vàng như thể vội tìm về nhà trốn rét. Sau cánh cửa là những ấm áp yêu thương thắp bằng những tiếng cười con trẻ.
Lạnh quần tụ, đầy yêu thương . Mùa Đông ơi - ta yêu người bằng tình yêu sâu lắng và dịu dàng...
P/s : bữa cơm ngày đông nhà mình không thể đơn giản hơn..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét