Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

Gần cây sẽ hạnh phúc hơn

Gần cây sẽ hạnh phúc hơn
Nó nhìn thấy câu này trên một quảng cáo địa ốc. Những ngày này, nếu không có gì đặc biệt, nó hay chọn bữa trưa đầy nhã tại công viên sát chỗ làm. Hết một buổi sáng cắm cổ trên đường đông nghịt; loay hoay ở văn phòng nó luôn cảm thấy ểu oải. Và một hộp lunch box nhẹ nhàng, không khí mát rượi hơi nước và mêng mang xanh luôn giúp nó thư thái trước khi bước vào chồng việc buổi chiều.
Hình như có rất ít dân văn phòng lựa chọn như nó. Cơ bản - theo nó nghĩ- chúng ta quen đóng hộp mình trong máy lạnh nên quên mất cái quyền sử dụng tiền thuế của mình. Mấy đứa trẻ nước ngoài lăn lê trên cỏ, chỉ trỏ mấy con sóc. Nó chợt nghĩ con mình và nhiều đứa trẻ khác thiếu không gian xanh như thế nào. Thế hệ nó có lẽ là thế hệ trẻ thành phố cuối cùng được lông bông chơi ngoài đường. Trẻ con châu âu thường tự lập và sáng tạo; thể lực cũng tốt hơn hơn trẻ con châu á. Bỏ qua yếu tố gen, Nó nghĩ một phần sự giáo dục mở, gắn liền với tự nhiên giúp chúng như vậy. Chúng học cách kết bạn, team work, giải quyết mâu thuẫn từ những trò chơi ở các sân chơi.
Nó xét về khía cạnh nào đó, là người may mắn. Được đi nhiều và học được cách chiêm nghiệm trên con đường lang thang ấy. Nó dần nhận ra mình ít thích màu đỏ hơn, thích nhiều mầu xanh hơn. Tính cũng ôn hoà hơn ( có lẽ là do già hơn). Trưa xanh mát, tiếng lá chao rơi, tiếng đàn chim sâu lích tích, tự thấy suy nghĩ cũng nhẹ nhàng hơn. Cần lắm nhiều khoảng xanh thành phố để con người thấy nhẹ nhàng thư thái hơn ....

Nửa....

Nửa tháng ba,
nửa mùa gió hát
Trời đổ nồm ở phía bên Anh
Nửa tháng ba,
nửa mùa khô hạn
Đất hoá cằn vỡ nắng bên Em.
Nửa tháng ba
lòng nửa dùng dằng
Đường nơi Anh xa trong mưa bụi
Nửa tháng ba
chiều buông vội vã.
Lối em về kẹt bụi người đông.
Nửa tháng ba
nửa buồn lếnh loáng
Dệt nhớ nhung với sợi vui cười
Nửa tháng ba
cài then hờ hững
Qua phone mà tiếng nhẹ rơi nghiêng.
Nửa tháng ba
Gom mùa hoa gạo
Mà nhớ thương vun đủ một mùa...

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

Linh tinh

g - Tiểu Tuyết làm câu truyện gần gũi với những người phụ nữ đã làm mẹ, làm dâu, làm vợ. Gần như nhà nào cũng có những chuyện vậy chỉ là biến thể khác đi. Có mâu thuẫn, yêu thương, cố chấp, bao dung và cuối cùng là thấu hiểu để sống chân thành, để thành mái ấm đúng nghĩa.
Đằng sau những mâu thuẫn gia đình là bức tranh xã hội khá nghiệt ngã. Giàu - nghèo, nông thôn - thành phố, con trai - con gái, tri thức - lạc hậu, thành công - thất bại. Những nét vẽ sắc mang màu đối lập đan xen. Tất cả những điều đó làm ảnh hưởng đến tính cách, ứng xử giữa mỗi người. Mình nghĩ phụ nữ nào cũng thấy mình đâu đó trong tác phẩm. Một tác phẩm dành cho người phụ nữ trưởng thành.
Đọc sách truyện để có rút ra điều gì đó thì giá luôn là quá rẻ. Dù đọc một lần là mình khỏi cần đọc lại 

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

Đàn bà




Đàn bà phập phồng khuôn ngực.
Biểu cảm hơn nét mặt đang cười
Thật buồn khi nụ cười mang dấu
Ấm ức điều chẳng thể nói ra.
Bầu ngực mềm như lá xanh non
Mà chứa đựng cả mùa thăm thẳm.
Yêu. Đau. Giận. Vui. Thương. Ghét
Phập phồng nên thân phận đàn bà
Đàn bà hồn nhiên đón lấy hy sinh
Những nhỏ bé mang hình hài to lớn
Cứ hết mình cho tình cho nghĩa.
Nhìn tay mình một khoảng mênh mông.
Đàn bà thường đánh cược cuộc đời
Bằng suy tính tưởng rằng vĩ đại
Bởi chữ tin, dám tất tay xuống hết.
Vai hao gầy sao che nổi phân vân.
Đàn bà mà, cứ ngây dại yêu thương
Con là lãi sau cơn đau nở nhuỵ.
Bán thực lòng mua điều vụn vặt
Đàn bà thương, nhiều lắm đàn bà

Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

Phập phồng yêu thương

Phập phồng yêu thương.
Đôi khi ta quên mất mình yêu thương và được yêu thế nào. Những ngày xa nhà bận rộn, loay hoay với những kiến thức mới với yêu cầu nắm bắt thật nhanh; Nó cũng đánh rơi yêu thương ít nhiều. Nó quên cảm giác sung sướng khi làm người đàn bà nước lọc.
Về với mùa xuân, để lại bận rộn ngoài cửa, chỉ mang những chân phương đàn bà với yêu thương. Cảm giác thức dậy đầy ắp tiếng cười. Nao lòng bố con nhà nó bảo " mẹ về là vui như Tết". Mình được yêu thương.
Ngày nghỉ hoàn hảo là được làm đàn bà nước lọc. Đi chợ, nấu nướng, dắt bầy nhợn cảnh đi chơi. Thong thả uống trà, đọc sách yên bình bên những lọ hoa, chậu hoa nở rộ. Chả cần cao sang.
Tối cuối tuần, hò hẹn với mùa Xuân. Trong cái mưa bụi phơn phớt vai áo; hai vợ chồng đi dạo trong hương xuân dịu dàng. Ừa, Nó sinh ra và lớn lên ở thành phố này. Sao đêm xuân thấy phố yên bình ngọt ngào; luyên thuyên với Lão những câu chuyện không đầu cuối. Nghe tim mình đập mạnh yêu thương. Yêu lắm cái phố chậm rãi lớn. Thương lắm những kỷ niệm gắn với con đường đi dạo mà đã lỡ cất đi. cái khoác vai che khỏi mưa của Lão càng ấm, câu chuyện dài theo con đường. Già rồi hò hẹn cũng đơn sơ.
Vì những cái yêu thương bé nhỏ đã nạp lại bình yên để Nó đi xa nhung nhớ. Vì những giản dị mà Nó cố gắng hết mình . Để yêu thương hun ấm. tim mình.....

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

Viết cho phụ nữ

Viết cho Phụ nữ
Từ tuần trước mấy chị em ở phòng làm việc đã nhấm nháy đặt hẹn ăn trưa, tự mừng ngày của mình. Sáng một người bạn hỏi tư vấn tặng vợ cái gì. Chiều tối về muộn thấy khá nhiều chỗ bán hoa, quà dọc con đường.
Là phụ nữ, nó thích quan sát những thay đổi lặt vặt dọc đường. Và người bán những niềm vui cũng đa phần là phụ nữ. Những người phụ nữ vật vã với mưu sinh họ mong chờ gì ở ngày phụ nữ.
Nó nghĩ rằng họ chẳng kỳ vọng gì ngoài việc bán hàng nhanh, có lãi, về sớm hơn. Không mong chờ cũng không thấy thất vọng vì không hoa, không quà.
Quà tặng không bằng cách tặng. Phụ nữ vốn phù phiếm, họ xiêu lòng vì những cái vụn vặt nhiều hơn là về giá trị. Khi những người phụ nữ đã tự chủ được về kinh tế, có thể mua những thứ mình thích thì tặng quà cho họ cần nhiều tình cảm. Phụ nữ cảm tính lắm nhưng tinh lắm. Xa lắm rồi cái thời đi học được "phát chẩn" hoa; những bó hoa xơ xác ấy cũng ngô nghê như thủa tập làm người lớn.
Phụ nữ muốn gì? Tôi luôn đặt câu hỏi này cho mình mỗi khi tự kỷ. Tôi muốn gì hả tôi? Tôi muốn mình rạng rỡ tươi cười, muốn là mẹ hiền vợ đảm, muốn thử sức trên những lĩnh vực mới. Tôi chưa phải mẹ hiền cũng chẳng phải vợ đảm; tôi vẫn nhăn nhó khi bắt tay vào những lĩnh vực mới. Nhưng chưa bao giờ tôi bỏ cuộc vì tôi tin mình sẽ làm tốt.
Phụ nữ là hoa, chăm bón bằng yêu thương quan tâm của phái mạnh mà hơn hết là người đàn ông của mình. Tôi dạy tiểu phụ nữ của mình lòng yêu đời, yêu bản thân và biết cách tự tạo niềm vui. Tôi nghĩ đó là điều quan trọng để an nhiên trong cuộc sống xô bồ. Phụ nữ đơn giản lắm cơ, nhẹ như nước chảy qua cầu mà thôi...

Thứ Ba, 1 tháng 3, 2016

Tháng 3

Tháng ba rồi đó nghe em.
Tiếng trống hội cũng tròn thương nhớ.
Mùa hoa gạo mêng mông thắp lửa
Tiếng chuông chùa thành kính dâng hương.
Tháng ba rồi nắng cứ vàng ươm
Gom sắc mật hoa thời nở rộ.
Gió mải hát bên vồng lộc biếc
Người với người hò hẹn bên nhau.
Tháng ba rồi xuân đếm ngày thôi.
Ly rượu mùa vơi đầy cũng cạn
Dịu dàng thơm mùi hương hoa bưởi.
Trắng rung rinh mang phố về quê.
Tháng ba mình có nhớ không.
Lúc nắm tay đi trong mưa bụi.
Vai kề vai, một trời ước vọng.
E ấp cười tim rạo rực niềm vui.
Tháng ba, tháng đỏ mùa hoa gạo.
Trắng hoa sưa thanh khiết nao lòng
Hoa ban tím một chiều phố vắng.
Ngước nhìn trời, tim hát bình yên.
LikeShow