Gần cây sẽ hạnh phúc hơn
Nó nhìn thấy câu này trên một quảng cáo địa ốc. Những ngày này, nếu không có gì đặc biệt, nó hay chọn bữa trưa đầy nhã tại công viên sát chỗ làm. Hết một buổi sáng cắm cổ trên đường đông nghịt; loay hoay ở văn phòng nó luôn cảm thấy ểu oải. Và một hộp lunch box nhẹ nhàng, không khí mát rượi hơi nước và mêng mang xanh luôn giúp nó thư thái trước khi bước vào chồng việc buổi chiều.
Hình như có rất ít dân văn phòng lựa chọn như nó. Cơ bản - theo nó nghĩ- chúng ta quen đóng hộp mình trong máy lạnh nên quên mất cái quyền sử dụng tiền thuế của mình. Mấy đứa trẻ nước ngoài lăn lê trên cỏ, chỉ trỏ mấy con sóc. Nó chợt nghĩ con mình và nhiều đứa trẻ khác thiếu không gian xanh như thế nào. Thế hệ nó có lẽ là thế hệ trẻ thành phố cuối cùng được lông bông chơi ngoài đường. Trẻ con châu âu thường tự lập và sáng tạo; thể lực cũng tốt hơn hơn trẻ con châu á. Bỏ qua yếu tố gen, Nó nghĩ một phần sự giáo dục mở, gắn liền với tự nhiên giúp chúng như vậy. Chúng học cách kết bạn, team work, giải quyết mâu thuẫn từ những trò chơi ở các sân chơi.
Nó xét về khía cạnh nào đó, là người may mắn. Được đi nhiều và học được cách chiêm nghiệm trên con đường lang thang ấy. Nó dần nhận ra mình ít thích màu đỏ hơn, thích nhiều mầu xanh hơn. Tính cũng ôn hoà hơn ( có lẽ là do già hơn). Trưa xanh mát, tiếng lá chao rơi, tiếng đàn chim sâu lích tích, tự thấy suy nghĩ cũng nhẹ nhàng hơn. Cần lắm nhiều khoảng xanh thành phố để con người thấy nhẹ nhàng thư thái hơn ....
Hình như có rất ít dân văn phòng lựa chọn như nó. Cơ bản - theo nó nghĩ- chúng ta quen đóng hộp mình trong máy lạnh nên quên mất cái quyền sử dụng tiền thuế của mình. Mấy đứa trẻ nước ngoài lăn lê trên cỏ, chỉ trỏ mấy con sóc. Nó chợt nghĩ con mình và nhiều đứa trẻ khác thiếu không gian xanh như thế nào. Thế hệ nó có lẽ là thế hệ trẻ thành phố cuối cùng được lông bông chơi ngoài đường. Trẻ con châu âu thường tự lập và sáng tạo; thể lực cũng tốt hơn hơn trẻ con châu á. Bỏ qua yếu tố gen, Nó nghĩ một phần sự giáo dục mở, gắn liền với tự nhiên giúp chúng như vậy. Chúng học cách kết bạn, team work, giải quyết mâu thuẫn từ những trò chơi ở các sân chơi.
Nó xét về khía cạnh nào đó, là người may mắn. Được đi nhiều và học được cách chiêm nghiệm trên con đường lang thang ấy. Nó dần nhận ra mình ít thích màu đỏ hơn, thích nhiều mầu xanh hơn. Tính cũng ôn hoà hơn ( có lẽ là do già hơn). Trưa xanh mát, tiếng lá chao rơi, tiếng đàn chim sâu lích tích, tự thấy suy nghĩ cũng nhẹ nhàng hơn. Cần lắm nhiều khoảng xanh thành phố để con người thấy nhẹ nhàng thư thái hơn ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét