Phập phồng yêu thương.
Đôi khi ta quên mất mình yêu thương và được yêu thế nào. Những ngày xa nhà bận rộn, loay hoay với những kiến thức mới với yêu cầu nắm bắt thật nhanh; Nó cũng đánh rơi yêu thương ít nhiều. Nó quên cảm giác sung sướng khi làm người đàn bà nước lọc.
Về với mùa xuân, để lại bận rộn ngoài cửa, chỉ mang những chân phương đàn bà với yêu thương. Cảm giác thức dậy đầy ắp tiếng cười. Nao lòng bố con nhà nó bảo " mẹ về là vui như Tết". Mình được yêu thương.
Ngày nghỉ hoàn hảo là được làm đàn bà nước lọc. Đi chợ, nấu nướng, dắt bầy nhợn cảnh đi chơi. Thong thả uống trà, đọc sách yên bình bên những lọ hoa, chậu hoa nở rộ. Chả cần cao sang.
Tối cuối tuần, hò hẹn với mùa Xuân. Trong cái mưa bụi phơn phớt vai áo; hai vợ chồng đi dạo trong hương xuân dịu dàng. Ừa, Nó sinh ra và lớn lên ở thành phố này. Sao đêm xuân thấy phố yên bình ngọt ngào; luyên thuyên với Lão những câu chuyện không đầu cuối. Nghe tim mình đập mạnh yêu thương. Yêu lắm cái phố chậm rãi lớn. Thương lắm những kỷ niệm gắn với con đường đi dạo mà đã lỡ cất đi. cái khoác vai che khỏi mưa của Lão càng ấm, câu chuyện dài theo con đường. Già rồi hò hẹn cũng đơn sơ.
Vì những cái yêu thương bé nhỏ đã nạp lại bình yên để Nó đi xa nhung nhớ. Vì những giản dị mà Nó cố gắng hết mình . Để yêu thương hun ấm. tim mình.....
Về với mùa xuân, để lại bận rộn ngoài cửa, chỉ mang những chân phương đàn bà với yêu thương. Cảm giác thức dậy đầy ắp tiếng cười. Nao lòng bố con nhà nó bảo " mẹ về là vui như Tết". Mình được yêu thương.
Ngày nghỉ hoàn hảo là được làm đàn bà nước lọc. Đi chợ, nấu nướng, dắt bầy nhợn cảnh đi chơi. Thong thả uống trà, đọc sách yên bình bên những lọ hoa, chậu hoa nở rộ. Chả cần cao sang.
Tối cuối tuần, hò hẹn với mùa Xuân. Trong cái mưa bụi phơn phớt vai áo; hai vợ chồng đi dạo trong hương xuân dịu dàng. Ừa, Nó sinh ra và lớn lên ở thành phố này. Sao đêm xuân thấy phố yên bình ngọt ngào; luyên thuyên với Lão những câu chuyện không đầu cuối. Nghe tim mình đập mạnh yêu thương. Yêu lắm cái phố chậm rãi lớn. Thương lắm những kỷ niệm gắn với con đường đi dạo mà đã lỡ cất đi. cái khoác vai che khỏi mưa của Lão càng ấm, câu chuyện dài theo con đường. Già rồi hò hẹn cũng đơn sơ.
Vì những cái yêu thương bé nhỏ đã nạp lại bình yên để Nó đi xa nhung nhớ. Vì những giản dị mà Nó cố gắng hết mình . Để yêu thương hun ấm. tim mình.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét