Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016

vô đề

hớ căn phòng màu xanh bé bé mà gia đình Gấu từng ở. Những sáng đi chợ suýt xoa vì cái lạnh luồn qua tóc, những câu chào hỏi vụn đầu ngày.
Bắt đầu một ngày đàn bà bằng câu hỏi muôn thủa "ăn gì hôm nay". Loanh quanh làm mấy việc vớ vẩn, gọi con dậy đi học mà lòng vẫn đóng lại nơi những cánh hoa long lanh trong sương sớm.
Nhìn list việc phải làm hiện trên lịch báo, nó chỉ muốn cuộn tròn ôm cốc trà nóng ngồi tư lự. Năm sắp hết rồi, cái gió chướng nhắc sắp hết một năm. Nhớ cái rét thun thút đặc quánh, cả nhà chung một tấm chăn to đọc sách nói chuyện bỏ mặc đêm tối giá lạnh ngoài cửa.
Lạnh làm người xa quê thấy mủi lòng, nhớ nhà, nhớ những món ấm nóng, nhớ lúc cả nhà nắm tay nhau đi ăn vặt....
Lạnh nhắc hai đứa con mặc áo khoác, nhắc bố con ăn đồ ấm...Lạnh của người thiếu phụ giờ chỉ vụn vặt loanh quanh, chả còn chút mây gió nào....

Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2016

Thu về trên phố

Thu về qua cửa.
Cái nắng sớm rớt qua khung cửa gỗ. Ngôi nhà cũ kỹ, thấp tè cũng như hớn hở cười. Ở góc phố, gió thổi bay mấy cái lá bàng hoe hoe đỏ theo bước người đi.
Nó xách túi ra quán cà phê cóc đón ngày tinh khôi. Mùa thu, gánh hồng đỏ thắm như ngọc đung đưa qua phố. Bà cụ tóc bạc gọi hàng cốm mua mẻ đầu ngày. Cô hàng xởi lởi hất nhẹ nia cốm nhìn ngon mắt quá. Nó gọi mua lạng cốm ăn sáng. Bàn tay gầy của người tần tảo nhẹ nhàng cân, nâng niu lạng cốm gói vào lá ráy xanh mượt cho cốm không bị khô. Gói thêm lớp lá sen lấy mùi. Cột lại bằng cọng rơm non còn phảng phất xanh. Đẹp quá. Những động tác gọn gàng nhưng không vội vã. Thu mà, khí trời này làm người muốn chùng chình thêm chút, mở lòng thêm chút. Hít sâu vào lòng mùa thanh tân... thu về trên phố

Thứ Năm, 8 tháng 12, 2016

Úi chà ngon. Ngon thật ấy, quá trời ngon. Miếng bánh mượt tan trong miệng. Vị beo béo của thịt xay, mùi tiêu bắc xông tận óc. Nhất chiều lập đông se se lạnh. Nó cũng không hẳn là thích bánh giò. Nhưng trong cái lảng bảng sương khói của ngày đầu đông, miếng bánh trở nên ngon lạ.
Khối bánh nuột như da con gái, rung rinh thơm lựng mùi gạo mới, mùi thịt tươi. Cái lật sật của mộc nhĩ thái rối cuốn lấy cái mềm mượt của vỏ bánh khiến khẩu vị kích thích dữ dội. Nhân ngọt béo thịt tươi phối cùng cái béo thơm thơm của chả quế. Hít hà, xuýt xoa cay cay tương ớt. Nóng rãy cả tay, ấm sực cả người...Vất cái áo khoác sang bên, hào hứng thưởng thức cái ngon dịu dàng.
Nó đón lập đông , sau một ngày tất bật bằng bánh giò thay cho bữa trưa rất muộn.

Kể cũng lạ, cái ngon đôi khi lại đến từ khung cảnh, từ cái dở dương của thời tiết. Thêm cốc chè chát, nó ngắm phố phường dần đóng lại một ngày mệt mỏi. Cái thú ngắm phố phường lâu lâu mới có dịp trỗi dậy. Không tiếp khách, nó dành thời gian lang thang ngắm phố, ngắm hồ Gươm chìm dần vào sương khói. Thực sự nó rất thích cảnh Hồ gươm nên đi công tác nó hay chọn khách sạn gần khu đó để tranh thủ cảm nhận một Hà Nội rất cũ sau những bon chen...
Thường khi có dịp lượn qua khu phố cổ, Nó hay nghĩ đến rối nước và mỳ vằn thắn. Không nhớ nổi năm nào nhưng bát mỳ vằn thắn đầu tiên bố dẫn đi ăn ở khu này. Giờ nghĩ vẫn thấy ngon nhưng không thấy thèm đến mức phải tìm ra quán đó bằng được. Đi qua nhà hát rối nước, nó nhủ thầm nhất định phải cho hai đứa nhóc được trải qua cảm giác ngả nghiêng cười của mẹ. Chỗ này bố dẫn đi xem, cũng là lần duy nhất nó xem hết một chương trình rối.
Cốc cà phê trứng trên lầu cao, nhìn phố lên đèn, loang loáng vòng xe trong chiều muộn. Ngày lập đông như tiếng thở êm....

Mười tám tuổi lần 2

Cảm giác 18 tuổi lần nữa thật cool.
Mười tám năm trước sinh nhật là ánh mắt trong veo, hớn hở, bạn bè đầy nhà. Hoa để khắp nơi. Là những tấm thiệp tự làm, những lời chúc vô tư nhí nhảnh. Mười tám năm trước là háo hức nôn nao từ hôm trước. Là niềm vui sang tuổi trưởng thành. Là bao ước mơ muốn có...
Mười tám tuổi lần hai.
Ngày quay cuồng với vài cuộc họp, vài cái dispute, vài cái urgent. Ngày muốn đi tự kỷ ở chỗ nào đó khi thấy con số trên bánh sinh nhật kèm nụ cười nhăn nhở của mấy đứa văn phòng. Ngày vẫn vội vã về nấu cơm cho con kẻo muộn học... chả còn ước mơ gì.
Với Nó khi tròn tuổi 30 thì bắt đầu đếm ngược lại. Forever young. Không còn những ảo mộng, bình thản trước mọi chuyện. Giờ chỉ mong mọi việc bình yên, mọi người sức khỏe. Và có lẽ lúc này Nó mạnh mẽ nhất khi tìm được bản ngã của mình.
Em mười tám tuổi... lần 2 :))). Em còn bé lắm ....
 

Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2016

Xúc xắc

Nắm hai bàn tay,
Giấu con xúc xắc
Vội đổ ra bàn.
Thắng thua được mất.
Em nắm tay anh
Bình mình vừa hé.
Ngón tay siết chặt
Ngày dài bừng lên.
Hai bàn tay nắm chặt.
Bao mùa bão giông.
Chông chênh nghiêng bước
Vững lòng bên nhau.
Xúc xắc tình yêu
Lăn trong thường nhật
Có thương có giận
Liệu lỡ ván chơi.
Mình không thể cược đời
Vào ngẫu nhiên xác suất
Bàn tay đan nắm chặt.
Yêu thương là an nhiên.

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016

Mười hai lại về

Em à lại nữa tháng mười hai.
Em có nhớ chiều đông màu xám.
Mải mướt đi tìm hoa sữa muộn.
Lỡ con đường lỡ cả tình xanh.
Này em à thêm tháng mười hai
Lá bàng đỏ mang tình người viễn xứ.
Gió đông bắc cố lòng thổi mãi.
Nắng (vẫn)vàng cả đất trời nam.
Thế là lại đến tháng mười hai.
Giá se sắt mang niềm chộn rộn
Năm gói lại vơi đầy nỗi nhớ.
Em bâng khuâng mê mải chiều đông.
Mười hai rồi lại tháng mười hai....