Nắng, nắng rồi. Nắng đang reo vui bên khung cửa sổ, thấy cây xoan đơn
độc tím nhàn nhạt duyên dáng hẳn lên. Còn có mỗi mình nó khi xung quanh,
hồ đã bị lấp và cây khác đã bị chặt. Nắng lên rồi. Nắng lên làm cho tâm
trạng thấy vui vui.
Tháng 4 đang ngấp nghé, tiếng gọi hè
cũng sắp sang. Hoa loa kèn trắng muốt cũng thấp thoáng. Nắng lên đi.
Mình mong nắng về. Mong nắng về để có thể giặt giũ, phơi phóng những đồ
dày của mùa đông. Để lại làm cái việc tỷ mẩn cùng mẹ phơi, gấp đồ đông;
lấy đồ hè ra khỏi nơi cất giữ. Bây giờ mình mới thấy cái thú vị của việc
đấy. Soạn, gấp từng chồng quần áo. Lựa xem cái nào còn mặc, cái nào đem
cho. Thích nhất là ngồi soạn quần áo cho con gái. Những cái áo, váy con
mặc chật xếp qua một bên như từng mốc đánh dấu con mẹ lớn lên. Hình như
bà mẹ nào cũng có thú vui nho nhỏ ấy.
Nắng mới, chỉ cần một cái váy mỏng và áo khoác nhẹ nhàng, thong
thả xuống phố thấy ngày sao quá đẹp. Ừ nhỉ, những sân si giận hờn trôi
đi đâu mất. Rủ con gái lang thang đi chơi, ngắm phố phường ngày nắng. Ra
hồ An Biên xem hội chơi chó khoe nhau những giống chó lạ. Thích nhất
nhìn con(vốn rất sợ chó) mà lùa tay vào cổ con chó xù cười khanh khách.
Hỏi con gái " con thích con nào", Tiểu thư chỉ ngay con Ngao Tây tạng
thù lù nằm ngáp.
.
Bình yên quá nỗi khi con gái níu chặt tay mẹ, ló cái đầu xinh xinh ra
nhìn con Doberman chạy rầm rầm. Nhìn con chơi với lũ chó con sao mà yêu
thế. Hạnh phúc thật nhỏ mà sâu.
Nắng mới, khi ngồi quán cà
phê nhìn ra hồ, lòng thấy nao nao. Đẹp quá, dù nước chẳng xanh, nắng
cũng chưa vàng rực rỡ. Thấy mình lại có lắm ước mơ, lại dự tính. Mà toàn
dự tính chơi, sao tâm hồn chằng thể già đi nhỉ. Nắng mới thấy rạo rực,
lại thấy ham chơi, lại thấy nhớ đến bạn bè, nhớ những tháng ngày vô tư,
những kỷ niệm ngọt ngào. Đúng là hết thuốc chữa.
Nắng mới lên rồi. Nắng dịu dàng, hiền hòa và bé nhỏ, chợt bừng lên trong chốc lát
rồi lại vụt đi nhưng sao mạnh mẽ đến độ lan tỏa khắp tâm hồn, soi
rọi đến cả những góc khuất thẳm sâu trong trái tim làm tan biến
hết cả những tối tăm, lạnh lẽo. Đất trời chan hòa
trong nắng. Cây cỏ tràn đầy nhựa sống. Những ô cửa mùa đông đóng chặt
được mở toang, nắng mới tràn vào xua đi hơi ẩm mốc, cũ kỹ đã ngự trị
suốt mùa đông dài lạnh giá. Reo vui cùng đất trời đón nắng mới, lòng
người cũng hân hoan khác lạ. Một cảm giác mơ hồ đón nhận những điều mới
mẻ, tốt lành.
Phải, ngày nắng, để trải lòng yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét