Mưa ào ào sau những oi ả, bức bối. Mùa
bão có khác, mùa không bình yên. Đêm lại mưa, mưa dạt dào quất lên
tường, giật tung cánh cửa sổ.
Định thưởng cho mình một tối với sở thích. Một buổi tối rảnh rỗi mà
không " hai ly, ba ly, ly rưỡi" với con. Ý tưởng về một buổi tối nhâm
nhi trà nóng, đọc sách bị phá sản. Lý do thì rất trời ơi, toàn bộ đợt
sách mới mua đều để ở văn phòng. Chán cái đầu thế. Chả biết không có mẹ
con có học không hay lại tối mai bò ra với bài nhỉ.
Tháng 7 nhiều mưa thật. Ngồi hờ hững chuyển kênh ti vi mà chả thấy có
gì làm mình hứng thú. Cái cảnh con mèo nhảy lên đùi nằm tự dưng mình
nghĩ " y chang gái già". Mà mình già rồi còn gì nữa nhỉ. Chán, tắt đèn,
ôm cốc trà nóng nghe mưa rơi, chìm trong bóng tối. Tiếng mưa thật lạ.
Rào rào rồi nhưng thủ thỉ. Có những cái mơ hồ làm mình chơi vơi, mưa như
đưa mình rơi vào một nơi không định. Những mệt mỏi tan dần....
Có một câu hỏi mình tránh trả lời nhiều lần " Nên làm gì vào những tối
rảnh rỗi?". Sau những cái bận rỗi của công việc, của chăm và dạy con
dường như những tối rảnh rỗi lại trở nên trống. Giờ mình cũng ngại đi ra
đường buổi tối nếu không có việc gì. Mình lười đi nhiều. Tự dưng nghĩ
nếu vài năm nữa, con gái lớn hơn, những buổi tối rảnh sẽ nhiều hơn thì
làm cái gì nhỉ? Dở trò bày vẽ nấu nướng, lam bánh trái cũng hay nhưng
nấu xong thì ai ăn cho hết ? Mấy cái may vá, thêu thùa, mình cực kỳ
ngưỡng mộ nhưng không đủ kiên nhẫn để ngồi làm.
Trời vẫn mưa. Hôm qua con gái nói một câu" Mẹ cứ đi chơi đi, Con ở nhà
cũng được". Nhận ra một điều con gái đã trưởng thành hơn một chút; con
biết quan sát và suy nghĩ cho người khác hơn. Sướng âm ỉ vì điều này. Có
lẽ mẹ cũng cần điều chỉnh cuộc sống của mình thật.
" Mưa vẫn giăng ngoài phố", thấy bí bức muốn xách ô ra phố điên một
chút. Lâu lắm rồi không lang thang trong mưa. Uh lâu đến là lâu, từ thời
đại học cơ mà. Nghĩ đến việc triển khai xây nhà. Nếu vừa triển khai mà
kèm cùng việc đưa đón, kèm con học thế này mình khó có đủ sức mà lo hết.
Tập trung vào rèn nết học cho con trước đã. Giữa kỳ hai của con rồi
tính đến triển khai. Nghĩ đến là thấy cơ man việc, đau đầu. AQ rồi mọi
việc sẽ ổn.
Đang tận hưởng cảm giác thả lỏng tâm trí thì một giọng karaoke khê nồng
chát chúa của ông hàng xóm, mọi suy nghĩ hay cảm hứng đều đứt cái phựt.
Không ngủ được, có lẽ thay ly trà bằng một ly cocktail nhỉ. Những mùi vị
biến đổi của cocktail sẽ xua bớt cái trống rỗng, nhâm nhi với một quyển
sách cũ nào đó. Nghe " Kiss the rain", xuống bếp pha cho mình một ly
cocktail, chọn một quyển sách... Đêm mưa ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét