Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

Lãng Đãng

Lãng đãng
Sài gòn cong mình vì nóng, tan chảy vì cơn mưa đầu mùa. Viết cái gì đó cho vơi đi cảm giác lãng đãng của những ngày việc đuổi việc vùn vụt.
Hình như những người đàn bà tuổi này cũng nhiều tâm tư như khi mới đôi mươi. Có lẽ chỉ khác là khả năng nén lại vào lòng cao vài phần. Nghĩ về phụ nữ, nó thở dài khi nghĩ về bạn-vật vã với nỗi yêu - không yêu; về đứa khác túi bụi cơm áo; hay đứa khác nữa bắt đầu những bước theo đuổi ước mơ.
Đàn bà tuổi lưng lửng này thấy ngày trôi đi thật nhanh, nhìn lên cúi xuống đã hết. Nhưng đêm đêm những cái bé nhỏ vẫn thì thào trong tim. Vẫn có những mong ước khó gọi thành tên.
Phụ nữ tầm này ngồi tán ngẫu với nhau thì đủ thứ linh tinh. Thực chất tám chuyện để thấy mình gắn kết. Tình bạn cùng giới tuổi này mênh mang mà hạn hẹp. Hạn hẹp vì chỉ bó quanh những người bạn thực sự; mênh mang vì chứa cả đoạn đời.
Cái tốt lành nhất nó có thể làm là ngồi nghe bạn nói. Nó cũng trầm cũng thăng nhiều nhưng chẳng biết nói gì vì ẩn sâu trong mỗi người là một tính cách nội tại. Nó hiểu rằng ngoài bản thân chẳng ai có thể giúp mình về với mình.
Phụ nữ tuổi này cũng không phải quá đắn đo khi muốn có vật gì, ham mê vật chất chả bao nhiêu. Cái bình an cân bằng nội tại thì chả có bán mà mua. Thế nên đa mang mông lung.
Phụ nữ lãng đãng như lá chao trong gió...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét