Tháng năm ở cái xứ này, nắng xiên qua những đám mây dày nặng trĩu. Gió mang mặn mà hơi nước len qua dòng xe chật cứng, dịu đi cái nồng khói bụi. Chợt dịu dàng một cánh hoa trẩu rơi xuống vai. Thứ hoa khi gió là ào ạt rời cành, xoay tròn vũ điệu phóng khoáng trước khi khẽ rơi xuống thảm cỏ.
Nó ngắm những mảnh nâu nhạt rơi trong gió, ngắm những em bé lẫm chẫm đuổi theo cánh hoa; cười nắc nẻ.
Vậy là tháng năm. Mùa thương nhớ. Một nhóm học sinh đang tranh nhau tạo dáng chụp kỷ yếu. Nao lòng. Chợt cảm thấy trong tim nhói lên chút tiếc nuối. Áo dài, hoa phượng, những nụ cười ngượng nghịu chợt quá xa xôi. Hoa trẩu bay với lấp lánh những mảnh ký ức. Thoảng nụ cười nhẹ trên môi. Hoa trẩu đổ mùa thật đẹp. Lá xanh làm nền cho bình yên rơi qua kẽ tay.
Tháng năm có rơi yên qua tay như thế? Bạn tôi ơi, có còn nhớ những ngày chúng ta thanh xuân mơ mộng?
Hoa vẫn ào ào rơi và tôi đang ở lại...
Nó ngắm những mảnh nâu nhạt rơi trong gió, ngắm những em bé lẫm chẫm đuổi theo cánh hoa; cười nắc nẻ.
Vậy là tháng năm. Mùa thương nhớ. Một nhóm học sinh đang tranh nhau tạo dáng chụp kỷ yếu. Nao lòng. Chợt cảm thấy trong tim nhói lên chút tiếc nuối. Áo dài, hoa phượng, những nụ cười ngượng nghịu chợt quá xa xôi. Hoa trẩu bay với lấp lánh những mảnh ký ức. Thoảng nụ cười nhẹ trên môi. Hoa trẩu đổ mùa thật đẹp. Lá xanh làm nền cho bình yên rơi qua kẽ tay.
Tháng năm có rơi yên qua tay như thế? Bạn tôi ơi, có còn nhớ những ngày chúng ta thanh xuân mơ mộng?
Hoa vẫn ào ào rơi và tôi đang ở lại...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét