Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

Vô đề



Mỗi lần xách túi đi, nó thường tự nhủ vì những thời khắc bên gia đình là vô giá cần phải làm nhiều hơn.
Nó không phải đứa chăm chỉ, chắc chắn thế nhưng nó luôn làm trọn vẹn vị trí của mình. Có lẽ nó chỉ làm việc tốt nhất khi có đủ cảm hứng và cảm hứng đến từ sự cân bằng.
Đối với nó, cuộc sống là những khoảnh khắc ghép lại; những vui buồn, được mất cũng trôi qua. Nó luôn nghĩ mình chả có gì xuất xắc trừ bản tính không lùi bước. Nó thích những khoảng khắc nhỏ hơn là cái vĩ đại. Thích những cái giản đơn hơn vật chất. Thích đủ thứ linh tinh.
Vì những cái be bé đó, nó làm việc. Làm việc đến cạn năng lượng để luôn cần fill in.
P/s: thực ra đang không ở mode muốn làm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét