Chiều anh bạn gọi trên Zalo. Vài câu chuyện ba láp, linh tính cho mình biết có lẽ chả tự dưng mà hỏi thăm. Rồi anh hỏi về thủ tục ly hôn. Mình biết rõ mà chả biết nói gì. Vốn cuộc đời có những ngã rẽ hết sức bất ngờ mà bắt đầu từ những cái không ngờ. Thực sự mỗi lần nhận thiếp cưới hay nghe tin ai đó ly hôn mình đều có những suy nghĩ vu vơ Anh bạn cũng là đối tác cũ, hiền và tử tế, truyền thống, vợ đẹp con xinh, kinh tế ổn. Rồi cũng chia tay. Mình không có thói quen hỏi nhiều về đời tư người khác, duy nhất chỉ một câu “ anh có thất vọng về mình không”.
Ly hôn trong xã hội hiện đại không phải là hiếm. Có vạn lý do để hai người bước ra hai phía từ một cánh cửa chung. Mình từng trải qua cũng nghe rất nhiều những trải nghiệm trước và sau ly hôn. Khi đường ai nấy bước, có quá nhiều lý do vin vào hay nhiều mối quan hệ đưa ra: bố mẹ, con cái, tài sản... nhưng ít ai có thể nói rằng “Tôi cảm thấy quá đủ rồi, tôi không muốn nữa”. Hôn nhân là việc hai người, vợ và chồng. Là hạt nhân cốt lõi của gia đình, là nguyên nhân kết nối các quan hệ khác như nội ngoại con cái. Khi đến tự nguyện thì khi đi cũng nên đàng hoàng. Duy nhất tự hỏi rằng mình và đối tác còn yêu nhau, còn cần nhau hay không. Mọi cái khác đều điều chỉnh được. Ly hôn không phải chuyện vui nhưng cũng không phải chuyện dở. Ly hôn không khó, sống tiếp thế nào mới khó. Mình thấy mất khoảng một năm để cân bằng . Phụ nữ sau khi ly hôn thường nhanh ổn định hơn đàn ông nhưng đàn ông nhanh có bước tiếp theo hơn.
Nhìn một vòng những gia đình xung quanh, có lẽ bận rộn, mệt mỏi, thiếu trò chuyện làm chúng ta quên mất những điều đã khiến chúng ta yêu nhau. Cảm xúc giảm dần thay bằng trách nhiệm, nồng nàn thay bằng nhạt nhẽo. Có câu “ ai cũng có thể lấy nhầm người” vì ai cũng thay đổi. Sợ nhất là đến lúc nhìn nhau lẩm bẩm người đó có phải người mình đã chọn không. Có khó nhọc gì vài phút mỗi ngày chúng ta nói chuyện với nhau vì chính chúng ta muốn. Để cùng nhau điều chỉnh và cùng nhau thay đổi trước khi trở thành những hành tinh xa lạ, va vào lại bật ra.
Cũng khó để hoàn hảo vì mỗi người đều có những vai trò xã hội khác nhau nhưng mình tin rằng nếu thực sự có tâm thì sẽ có quả
Ly hôn trong xã hội hiện đại không phải là hiếm. Có vạn lý do để hai người bước ra hai phía từ một cánh cửa chung. Mình từng trải qua cũng nghe rất nhiều những trải nghiệm trước và sau ly hôn. Khi đường ai nấy bước, có quá nhiều lý do vin vào hay nhiều mối quan hệ đưa ra: bố mẹ, con cái, tài sản... nhưng ít ai có thể nói rằng “Tôi cảm thấy quá đủ rồi, tôi không muốn nữa”. Hôn nhân là việc hai người, vợ và chồng. Là hạt nhân cốt lõi của gia đình, là nguyên nhân kết nối các quan hệ khác như nội ngoại con cái. Khi đến tự nguyện thì khi đi cũng nên đàng hoàng. Duy nhất tự hỏi rằng mình và đối tác còn yêu nhau, còn cần nhau hay không. Mọi cái khác đều điều chỉnh được. Ly hôn không phải chuyện vui nhưng cũng không phải chuyện dở. Ly hôn không khó, sống tiếp thế nào mới khó. Mình thấy mất khoảng một năm để cân bằng . Phụ nữ sau khi ly hôn thường nhanh ổn định hơn đàn ông nhưng đàn ông nhanh có bước tiếp theo hơn.
Nhìn một vòng những gia đình xung quanh, có lẽ bận rộn, mệt mỏi, thiếu trò chuyện làm chúng ta quên mất những điều đã khiến chúng ta yêu nhau. Cảm xúc giảm dần thay bằng trách nhiệm, nồng nàn thay bằng nhạt nhẽo. Có câu “ ai cũng có thể lấy nhầm người” vì ai cũng thay đổi. Sợ nhất là đến lúc nhìn nhau lẩm bẩm người đó có phải người mình đã chọn không. Có khó nhọc gì vài phút mỗi ngày chúng ta nói chuyện với nhau vì chính chúng ta muốn. Để cùng nhau điều chỉnh và cùng nhau thay đổi trước khi trở thành những hành tinh xa lạ, va vào lại bật ra.
Cũng khó để hoàn hảo vì mỗi người đều có những vai trò xã hội khác nhau nhưng mình tin rằng nếu thực sự có tâm thì sẽ có quả
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét