Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

Mưa xuân trên tóc

 " Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy"
                            (Nguyễn Bính)

           Sáng, dậy chuẩn bị cho con đi học cho mẹ đi làm. Thấy tiếng lá chạm ngoài ban công rất khẽ. Mưa xuân, mưa xuân đang dịu dàng mơn man lá của dàn hoa leo sau nhà. Mùa xuân sang khe khẽ. Mưa xuân tạo nên cảm giác mùa đông đã qua. Cái rạo rực của mùa xuân đang phủ trong trong không gian với những giọt mưa xuân dịu dàng. Ừ nhỉ, mưa xuân chẳng làm ướt áo nhưng lại thấy nôn nao. Mưa xuân là lúc Tết sắp về. Mưa xuân cho cây cỏ đâm chồi nảy lộc, cho hoa thêm thắm, cho người thêm ước mong.
                 

           Ra đường, mưa xuân giăng mờ đường phố. Những góc kiến trúc xấu xí của thành phố mềm đi trong bụi mưa. Gió cũng không buốt tê tái nữa mà ẩm, nồng mùi của đất.  Cảm giác thật là lạ. Giờ thì trong thành phố chẳng còn "hoa xoan lớp lớp rơi đầy" nữa rồi. Một mùa xuân nào xa lắm, đi học trong mưa xuân, con đường song song với một bờ mương tím ngát hoa xoan. Lâu lắm rồi chẳng nhìn thấy nữa.
            

    Hai mẹ con đi học, nhìn con qua gương xe thấy mấy bụi mưa đậu trên món tóc óng ánh. Nhìn con gái sao yêu thế, xinh thế. Nhớ lần nào giải thích cho một anh đồng nghiệp cũ người "Nam rặt " thế nào là mưa bụi. Tả một hồi anh ấy bảo" Chịu". Cú quá bảo anh ra đây vào mùa xuân đi, mưa xuân, mưa bụi đẹp lắm. Thế mà hai anh em cứ cuốn theo công việc của mỗi người mà chẳng có mùa xuân nào gặp được. Mưa xuân là đặc trưng của miền Bắc. Bạn xa nhà chợt buông câu " mưa xuân, tao nhớ nhà quá". Mưa xuân mang đến sự ẩm ướt cho không gian, hay là cái sự nồm khó chịu. Nhà cửa uót nhẹp, quần áo phơi xong vẫn có cảm giác ẩm. Nhưnng mùa xuân sẽ không thực sự là mùa xuân nếu thiếu đi những bụi mưa ấm áp.
        

       Trưa, chạy xuống dưới. Vẫn lây rây mưa bụi, thế mà các viên chức khu mình làm xuống đường đông thật. Ngày làm việc đầu năm có khác, rộn ràng thế. Mưa xuân lất phất làm nụ cười của các em thêm tươi, thêm xinh. Mà công nhận rằng khu mình làm lắm chân dài, rực rỡ váy áo quá trời luôn.
        

         Mưa xuân ngọt ngào đậu nhẹ lên tóc, lên mi.Mưa xuân như chiếc đũa thần khẽ đánh thức mọi vật ra khỏi cái uể oải của mùa đông. Để mọi cái hối hả, rạo rực chuẩn bị đón mùa xuân. Mưa xuân nhẹ lắm :
              "Những hạt mưa xuân như bụi mềm
              Mơn man nhẹ khuôn mặt tôi lấp loá"

          
Và mưa xuân ghé nhẹ lên tóc mình, xuân đang về với ấm áp nôn nao.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét