Thế là hết Tết, quay lại với vòng quay công việc, con cái. Nào lạnh nào
mưa, mẹ con ăn Tết theo đúng nghĩa của nó. Đi đâu cũng ngại, thế mà
loáng cái hết tết. Hoa đào đã rơi rụng, hấp háy trên cành mấy bông mộc
miên he hé nụ. Xuân về với mưa phùn, với rét ngọt. Mọi ngưòi vẫn vượt
qua cái rét để đi lễ cầu An. Mình năm nay chưa nhúc nhích đến chùa nào.
Có hôm mồng 1 Tết cùng cả nhà ra chùa nhưng mắt nhìn con nên chẳng lễ
bái gì. Đầu năm đi lễ cầu An, mấy hôm đỡ mưa tranh thủ đi chùa mong bình
yên cho hai mẹ con, cho gia đình, bạn bè.
Năm nay mình lại
đang có vài kế hoạch muốn hoàn thành nên cần chữ bình an nhiều hơn. Năm
nay con gái khởi sự đi học. Mình thấy lo lắng vì sức con yếu, chưong
trình học thì nặng . Mong rằng con gái có sự khởi đầu thuận lợi. Tết là
khoảng thời gian ở nhà nhiều, chơi với con nhiều, nghĩ được nhiều và lên
kế hoạch.
Tết là lúc mình cảm nhận sự quân quần gia đình
quanh bữa cơm. Hạnh phúc từ những điều rất nhỏ. Nhỏ như vòng tay con gái
ôm cổ mẹ trong đêm trở mình. Là được nấu những món ăn ngon cho cả gia
đình. Là lúc đút chân vào chăn đọc sách với con mèo gừ gừ bên cạnh. Tết
ơi Tết, tết có hoa đào, có mưa xuân nhưng mình thích tết ở cái không khí
náo nức chuẩn bị dù rằng Tết cũng đã phai nhạt rất nhiều. Giờ Tết ngại
đi chỉ muốn ở nhà, hay đi chùa cho tĩnh tâm.
Ơi Tết . Tết đã qua thật rồi, Một năm túi bụi tất bật lại bắt đầu, sâu trong tâm khảm lại bắt đầu ngóng Tết....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét