Hộm nọ thấy status của bạn mình trên FB " Hải Phòng
không có chợ Hoa têt năm nay", buồn thôi là buồn. May quá cuối cùng cũng
có chợ Hoa. Từ lâu lắm rồi, mình ngóng chợ Hoa mỗi khi xuân về. Nó là
cái thú, là điều đầu tiên minh nghĩ khi chuẩn bị Tết. Chiều nay, háo
hứng đi hóng chợ Hoa và thất vọng. Chợ vẫn lập nhưng không có nhiều hoa.
Hoa cũng không đẹp.Cứ lơ ngơ thấy thiếu cái gì. Chợ vẫn còn trống nhiều
lắm. Mới mở hôm qua, cái náo nức, nhộn nhịp chưa thấy. Có lẽ tại thời
tiết không thuận mà sao cảm giác của mình là sắc hoa không được tươi
bằng mọi năm và ít loại hoa hơn hẳn.
Lang thang ở chợ hoa, lại thấy nhớ những chợ hoa của ngày xa
xưa ấy. Ngày còn nhỏ cứ đầu tháng chạp, bà và mẹ đã mua vài bụi cúc
vàng, thược dược về trồng ở chỗ chân tường ngay bên cổng. Con bé mình
ngày ấy lăng xăng cả buổi xem bà trồng hoa, lanh chanh tưới nước. Độ nửa
tháng sau là chúng bắt đầu có nụ he hé và thường là khi Tết về là chân
tường rực rỡ lắm rồi. Chợ hoa lúc đấy là ngày 29 hoặc 30, theo mẹ ra chợ
mua bó hoa violet, bướm, layon về cắm lọ. Bố đi xa, nhà cũng chẳng có
đào hay quất, chỉ một lọ hoa nhiều màu mang Tết vào nhà. Ôi mình nhớ
những ngày Tết đơn sơ ấy quá.
Lúc đứng ngắm đào, thấy mấy bé tuổi teen đứng tạo dáng
bên hoa. Oh, mình cũng có những tháng ngày như thế. Có điều lúc đó thì
chẳng có máy ảnh mà chụp. Nhưng cũng tụm năm tụm ba, đi chợ hoa ngó
nghiêng, bình luận như đúng rồi. Mẹ tinh ý năm nào cũng cho mấy dồng để
tự mua cho mình một chậu hoa nho nhỏ để ở phòng. Năm đỗ quyên, năm cúc
vàng...Thấy mình lớn hẳn lên khi được tự quyết. Nôn nao theo tiếng cười
của các bạn trẻ nhưng mà mình vẫn chẳng chọn được gì. Tự dưng nhớ năm
nào 28 Tết đi làm về muộn, đi qua chợ Hoa thấy các đôi tình nhân đi ngắm
hoa thấy buồn ghê gớm. Loáng cái chợ hoa năm đó đã thành xa xưa.
" Đào năm nào cũng thắm. quất năm nào cũng vàng". Ở
nhà ông bà thì việc đào, quất là việc của ông ngoại. Ngắm cho chán mắt
rồi về gạ gẫm ông. Những năm ở riêng, đợi mãi chả thấy ý kiến của đối
tác về đào, quất. Gợi ý thì kêu vẽ chuyện, tự mình đi chọn , về bị ông
chê " KHÔNG RA THẾ". Nhưng trong nhà không có cành đào, cảm giác Tết
chưa có. Dù có lui cui dọn bàn thờ đến nửa đêm, có tất bật chuẩn bị thì
vẫn chưa đủ. Cảm giác cả nhà xuýt xoa khi thấy bố mang cành / cây đào
về . Đốt gốc, cắm bình hoặc đưa vào chậu, xong, Tết như ùa vào nhà. Từ
lúc đó Tết như nhanh hơn, gấp gáp hơn khi Đào có mặt trong nhà.
Chợ hoa Tết, mình thích cảm giác sáng 30, dậy thật sớm.
Bốn rưỡi năm giờ sáng, rét run lập cập, đi xuống chợ hoa Hạ Lũng để chọn
hoa cắm. Cúc, Lys, hồng, salem, bi, ngàn sao, lan .... nhiều hoa cả
mắt. Nhưng phải chọn được đúng hoa Lũng thì chơi được lâu, màu lại bền.
Mấy năm nay hoa Đà lạt hay các tỉnh khác đưa về nhiều, đất trồng hoa ở
Lũng lại bị thu hẹp nên hoa đúng thương hiệu Lũng ít hẳn đi. Nhưng chợ
hoa Lũng lại có thêm nhiều loại hoa mới, rực rỡ, thơm ngát. Độ vài năm
gần đây, chợ đầu mối này cũng không có thấy mấy loại thược dược, bươm
bướm. Nhất là thược dược cánh miến, ôi nhớ cái màu đỏ tím cứ ánh lên lẫn
vào vài sọc trắng mảnh mai. Bươm bướm nhiều màu, toàn những màu tươi và
sáng: vàng, trắng, hồng nhạt, tim tím. Mềm mại, dịu dàng như cánh bướm
chập chờn, giờ cũng bay đâu mất. Hồng chính gốc Lũng cũng hiếm. Loại
hồng không to lắm , loại hồng cổ thơm da diết, đỏ thắm như nhung, gai
chi chít, lá mướt xanh chẳng thấy đâu cả. Tiếc ơi là tiếc.
Năm nay cả chợ hoa trung tâm mà không thấy một một sắc đỏ
nhung nhớ: trạng nguyên, Có lẽ tại mình vô duyên nên chưa thấy. Trạng
nguyên, một kỉ niệm sâu sắc với bố, làm mình thấy gắn bó và thích loại
"Lá đỏ " nhiều hơn. Lạnh quá nên thủy tiên năm nay còn e ấp, chưa thấy
nụ mấy. Không biết có kịp đón giao thừa?. Thiếu thu hải đường, thiếu
bạch đầu ông. Hải đường - an khang phú quí - mà năm nay trơ trọi, nụ
không mập mà cũng sắc chẳng tươi. Mai vàng cũng có nhưng cái vàng thiếu
nắng nên thấy thiếu sức sống, thiếu cái nồng nàn của Phương Nam . Chắc
mai lạnh lắm.
Cũng nhiều người đi chợ hoa, hoa vẫn đắt nên chủ yếu là
đi ngắm. Kìa hai vợ chồng một bác, tóc bạc khoác tay nhau đi ngắm đào.
Bình yên thế. Có đôi vợ chồng, đi ngắm hoa mà nét mặt vẫn thoáng nét đắn
đo. Năm nay khó khăn thật. Có đôi tình nhân, tay nắm chặt tay, hoa nào
cũng không đẹp bằng ánh mắt nồng nàn. Có người như mình, chẳng ra buồn,
chẳng ra lo, lang thang chụp ảnh hoa. Có người hỏi " chắc cô là phóng
viên đi làm phóng sự?". " Cháu chụp chơi thôi ạ". " Cô cứ dấu" . Hi hi,
mình làm gì có tướng phóng viên cơ chứ.
Chợ hoa bây giờ cũng tràn lan hơn nhưng minh
vẫn nhớ những chợ hoa thời còn bé tí. Cứ rực rỡ, rạo rực trong tâm
hồn. Cái đẹp khi chỉ được nhìn, không được chọn,hoa cứ nở là hoa đẹp
nhất. Ôi những chợ hoa ngày Tết.........
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét