Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

Người đàn bà khóc

                     Khi rửa sạch phấn son
                     Sau thay xiêm đổi áo
                     Tự ngắm mình trong gương
                     Chợt má nàng lấp lánh.

                     Toàn những điều be bé
                     Vụn vặt chút âu lo
                     Tủi thân cùng mệt mỏi
                     Thành lệ tràn qua mi.

                     Đêm lặng yên không nói,
                     Đèn hắt bóng mờ mờ.
                     Không một lời thổn thức
                     Chỉ lệ khẽ khàng rơi.

                     Hết đêm trời lại sáng
                     Lại váy nọ áo kia
                     Rộn ràng son cùng phấn
                     Tươi tắn với cuộc đời

                     Nhưng đêm nay
                     Nàng lại trào nước mắt
                     Khi soi gương
                     Đối diện với chính mình.           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét