Cho Mày
Hình như có một điều rất lạ là tao với mày rất ít gặp
nhau. Sau bao nhiêu năm mất liên lạc thì hai đứa vẫn đủ hồn nhiên để
nhảy bổ vào nhau, trong cái ôm thật chặt cho ngày gặp lại. 12 năm đã
trôi qua, cả tao với mày đã trở thành những người đàn bà nặng gánh. Dù
cuộc đời có nặng đến bao nhiêu, thì vẫn may mắn còn đó một sự trong sáng
của tình bạn thuần khiết.
Uhm, cái chiều thu cà phê bên hồ Hoàn
Kiếm. Dường như 12 năm chia xa chưa hề có. Mọi chuyện cứ thế tuôn ra
thật nhẹ nhàng. Đời có may, có rủi. Có cái trọn vẹn mà có cái vỡ tan.
Nhưng tao vui, vui thực sự khi gặp lại mày. Mày có nhớ không?
Cách
đây hơn chục năm cái đêm tao với mày nằm nói chuyện về cuộc đời với
những cái nhìn háo hức của những người trẻ. Đêm nằm cạnh mày tự dưng tao
lại nghĩ đến cái đêm đấy. Chẳng có gì đề giấu, mọi cái sâu kín nhất
bình thường chẳng nghĩ đến cũng tuôn trào. Chả khác gì. Có chăng chỉ
khác là câu chuyện hôm nay mang nhiều sắc mầu hơn, nhiều chiêm nghiệm
hơn. Dù thế nào chúng mình cũng chẳng còn là những cô gái thơ ngây nữa.
Đã là mẹ, là người phụ nữ nặng gánh lo toan. May mắn rằng trong cuộc đời
vẫn có những tình bạn trong vắt như thế.
Cho Em
Một người
bạn vong niên của chị. Chị em mình biết nhau chưa lâu nhưng nói chuyện
với nhau khá hợp. cảm ơn em đã dành một buổi tối nói chuyện linh tinh.
Một buổi tối đầy hương trà hoa mộc. Dìu dặt tiếng sáo và bình yên. Cảm
ơn em đem lại cho chị nụ cười thực sự, cho những điều trải lòng rất dễ.
Có những cuộc gặp trong đời là cơ duyên may mắn. Và tình bạn là một
trong những điều như thế. Bất luận chuyện gì chị rất vui khi có thêm một
người bạn một người em như em. Một tối thu thật đẹp thật trong và thật
bình yên. Dù rất nhỏ nhưng đời vẫn đẹp hơn vì những điều dù chỉ nhỏ như
chuyện phiếm linh tinh chia sẻ những điều rất nhỏ trong cuộc sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét