Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

Nhân danh tình yêu đi xa được đến đâu

 " Người ta có thể đi xa tới đâu nhân danh tình yêu"
                              (Lựa chọn của trái tim - Nicolai Sparks)

       Theo cái suy nghĩ trần trụi và thực tế của xã hội bây giờ, nhân danh tình yêu có lẽ là đi thẳng tới cái giường. Nhưng tình yêu đâu chỉ có thế. Lúc rời khỏi cái giường cũng có thể là lúc nhận ra cái được nhân danh đấy lại chẳng hề có. Mặc dù trước lúc ngã vào chăn gối thì tình yêu được trích dẫn, nêu ra như một sự đảm bảo lớn lao.
       Chả ai có thể biết chính xác một người có thể làm được gì ? Ngay cả chính người đó. Khi ta nói " Ta có thể làm" dường như với chỉ bao hàm đến cái ta đã trải qua hay cái tạm dự đoán. Còn cái thực sự có thể làm thì vẫn là một câu hỏi mở để tìm đáp án. Trong những điều kiện khó khăn; trong một số điều kiện nhất định có lẽ từng phần câu trả lời mới có thể hiện ra. Thậm chí ngay cả lúc đó cũng có thể là không, vẫn tồn tại những cái không chắc chắn.
       Vậy nhân danh tình yêu người ta có thể đi xa đến đâu? Nhân danh tình yêu để yêu thương người ta yêu nhất, để mang lại hạnh phúc, nụ cười. Nếu nhân danh như vậy thì tình yêu là điều tốt đẹp nhất mà con người có thể có. Nó đưa con người vào niềm vui của trách nhiệm, sự tôn trọng, niềm vui và những sự khám phá tốt đẹp khác. Yêu thương như vậy đủ để người với người sống với nhau nhân văn hơn, bền vững hơn, trọn ven và viên mãn hơn. Nó sẽ là sự thăng hoa về cảm xúc và nâng cao cái tốt đẹp trong mỗi con người.
       Nhưng nếu nhân danh tình yêu để trở thành gánh nặng hay nỗi sợ hãi khôn cùng cho người khác. Có lẽ cảm nhận của mình đó những thứ tình yêu ích kỷ hay nói đúng hơn là sự độc ác. Khi tình yêu thành gánh nặng của cuộc đời, sự tàn phá của nó có thể dữ dội nhưng cũng có thể gặm nhấm từ từ. Dù cách này hay cách khác nó cũng hủy hoại sức khỏe, ý chí và tinh thần của ai đó. Nếu tình yêu được nhân danh để níu kéo cái đã mất, cái sứt mẻ thì người gánh chịu đầu tiên là chính mình. Vòng lẩn quẩn của nghĩa vụ, mệt mỏi, nhàm chán và thất vọng sẽ không có hồi kết.
       Có lẽ điều khác nhau duy nhất giữa hai loại tình yêu là sự pù hợp giữa người trao và người nhận như thế nào. Tình yêu có sức mạnh để thay đổi mọi thứ nếu người ta biết tận dụng sự nhân danh tình yêu ấy một cách tích cực. Việc nhân danh tình yêu cũng là một “vũ khí hai mặt” tùy vào việc những người sử dụng “vũ khí” ấy theo cách nào và người đón nhận sẽ tiếp nhận thế nào.
       Nếu nhân danh tình yêu mà Travis đấu tranh với chính mình để giữ lại Gabby là một sự lựa chọn can đảm và đầy rủi ro. Hai con người thuộc về nhau bởi sự trái dấu trong tính cách, trong thói quen sinh hoạt nhưng lại cùng dấu trong những suy nghĩ riêng tư, trong quan niệm sống.Một tình yêu đích thực mà họ đã phải mất nhiều năm để tìm kiếm. Mười một năm chung sống, có con, họ đã trải qua đầy đủ những cung bậc của cảm xúc, có hiểu lầm, giận dỗi, cũng có thăng hoa, hạnh phúc. Dường như sự trọn vẹn đó lại chứa đựng sự ám ảnh, nỗi lo sợ mất đi người yêu thương qua từng trang viết của Nicolai Spark.  Gabby bị tai nạn hôn mê sâu trong suốt thời gian dài và Travis thêm một lần nữa phải đứng trước một lựa chọn khó khăn giữa tình cảm và lí trí. Travis Parker đã phải băn khoăn với câu hỏi day dứt: “Người ta có thể nhân danh tình yêu để làm bất cứ điều gì không? Có thể nhân danh tình yêu để làm sai lời hứa với người mình yêu không?”. Liệu chỉ riêng hy vọng thôi có đủ để kéo dài một cuộc sống? Hay là từ bỏ để giải thoát cho người cphụ nữ anh yêu?
        Khi  gặp được đúng người làm ta xao xuyến, ở đúng vào một nơi nào đó, vào đúng một thời điểm nào đó - đó là duyên may. Sự choáng ngợp và tiếng sét tình yêu đến với ta bằng cơ may, nhưng tình yêu đích thực thì chính là sự lựa chọn của trái tim, chính sự lựa chọn của chúng ta. Nói về bạn đời, có một câu nói khá hay và tôi tin là đúng: "Ðịnh mệnh mang chúng ta đến với nhau nhưng chính chúng ta làm cho định mệnh thành sự thật." Chúng ta sống trên đời này không phải để tìm thấy một người hoàn mỹ để yêu mà chính là để học cách yêu thương một người không hoàn mỹ một cách trọn vẹn...
        Gấp trang cuối lại, tự dưng mình nhận ra một điều mà từ trước đến giờ mình chưa hề chú ý đến. Với tính cách rõ ràng, mình luôn nghĩ khi đã quyết định thì là mình đã rất chắc chắn với suy nghĩ của mình. Nhưng có lẽ chỉ là chắc chắn nhất trong điều kiện đó, nó vẫn bao hàm những do dự, lăn tăn khác. Ta hôm nay khác ta ngày hôm qua và có khi chả liên quan gì đến ta trong thì tương lai hết. Khi kết nối những cái không xác định được nhân danh tình yêu, ta cũng phải thừa nhận một xác suất rủi ro không hề thấp. Vậy nhân danh tình yêu người ta đi xa tới đâu ? Với mình là câu trả lời .......
         ( Chút suy nghĩ khi đọc lại cuốn " Lựa chọn của trái tim - Nicolai Sparks)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét