Sáng , trời mù khủng khiếp, nồm lép nhép. Điện thoại rung rung, nghe
tiếng giục nhập hội đi ăn cưới. Đi, đi chứ, vưỡn có 45 km thôi mà. Nhưng
cưới cheo gì thì cũng phải sau khi con ăn sáng và vào lớp đã. Sương,
mưa phùn, cái kính chẳng còn nhìn thấy gì. Vừa phóng xe vừa đoán. Mờ
tịt, qua Cầu Khuể, sương dày có thể xắt ra được, y như chui vào giữa đám
mây. Hối hận vì xe máy, xa hun hút.
Bạn chú rể, đám cưới
tại quê nhà gái, dăm đứa tụm lại, buôn nhiệt tình. Nhóm con con nửa
thân nửa không, lâu lắm rồi mới điểm danh đủ, chung nhau được mấy chữ :
nữ, cá tính, câu lạc bộ tiếng Anh, công ty nước ngoài. Nhăn nhở, tào
lao, buôn dưa lê, thăm hỏi, kêu ca, chém gió.... đủ mọi sắc thái của
"women - talk". Bốn chị em - bốn trạng thái : chưa yêu, đang yêu, yên ấm
và sổ lồng. Uhm, cô em út ít cũng chớm 30 rùi. Tự dưng trong lúc dưa lê
dưa chuột ấy, mình tự lăn tăn " Tuổi Băm này, phụ nữ cần gì?"
Băm, chắc chắn là cần con. Cần hơn có một nguời đàn ông. Mình nhận thấy
thế, lúc này cái khát khao làm mẹ, nhu cầu mẫu tử mãnh liệt nhất, Dường
nhu cái nhu cầu này so sự thúc đẩy của quy luật sinh học. Cứ dăm đứa
Băm ngồi với nhau là " con tao thế này, con mày thế kia". Cứ như chỉ chờ
nút play là bật ra khỏi miệng. Tự hào hay mệt mỏi, ca ngợi hay kêu ca,
những ánh mắt của phụ nữ tuổi Băm luôn dịu lại, ấm áp khi nói về con
mình. Mà chưa có con, thì Băm vẫn thích hóng/ ngắm con nhà khác, để lại
mơ tưởng con mình sẽ như thế nào. Trái với tuổi đôi mươi hay lúc mới
cưới, băm chẳng còn mấy hào hứng khoe chồng / người yêu nữa ( dù đó là
những ông chồng / người yêu đáng điểm 9, 10). Ngày càng nhiều phụ nữ
tuổi băm lựa chọn trở thành Single Mom, họ cần " con hơn cần chồng".
Băm cần gì : T & T
Nhớn nhất nhóm hắt ra " Tiền, cái gì cũng tiền mà làm gì cho ra tiền
bây giờ". He he, bà chị lương thì ít nhất cũng gấp rưỡi, gấp đôi lương
mình. Mà câu này dạo này nghe nhiều đến quen. Cái lũ bạn làm Manager,
lương cao ngất ngưởng, tiền đè gãy chân cũng than y như thế. Đau đầu
nhỉ. " Xiền ơi là xiền" - cả hội lại ồ lên nhăn nhở dù trong lòng chẳng
đứa nào thoát khỏi cái lo lắng đấy. Khủng hoàng, lạm phát phi mã, sếp
nào cũng sôi lên sùng sục, mặt mũi chù ụ, việc không trôi, tiền không
ra, cáu. Cáu thế chứ cáu nữa thì vẫn thế chỉ khổ nhân viên. Mà bức xúc
lắm thì cần nơi giải tỏa, quán chè chát và cà phê mọc lên như nấm.(Hay
mình về làm quán chè chát nhỉ,
có khi thế). Băm cần tiền. Đúng. Gánh gia đình trên vai, là con cái, là
ăn học, là nội ngoại. To to là tích luỹ, sắm sửa, nho nhỏ là hầm bà
lằng cái có tên và không tên. Tiền để nuôi sống và đáp ứng tất cả những
cái nhu cầu từ li ti đến vĩ đại của Băm và liên quan đến Băm. Hai vai
kiếm tiền đã mệt, nhà một mái còn oải nữa. Haiz, mục tiêu cái nhà trước
năm 35 tuổi càng thấy xa. Rùi phải tính vậy.
Trưa, mệt, đầu
như trống trận, thấy con bé phòng bên cạnh nhấm nháy. Dông dài mãi mới
lơ mơ hiểu nàng đang stress, bối rối, rung rinh vì một hành động nào đó
của zai nào đó không phải chồng. Cái đầu làm khổ cái thân. Chẳng lẽ bảo "
đừng vào rừng mơ theo con tưởng bở nữa em ơi." Băm cần tình. Áp lực,
trách nhiêm, " lên voi xuống chó, giờ chưa biết đến con gì". Băm dễ chao
đảo, vừa hoang mang cho cái tương lai chưa tới lại vừa nuối tiếc cho
cái thời thanh xuân rạng rỡ. Gồng lên với bon chen, những tấm "mặt nạ da
người" được sử dụng hoàn hảo; Băm cần một chỗ dựa về tinh thần để thấy
mình được là phụ nữ.
" Đàn bà 30 chết cũng không thể yêu
người họ đã yêu năm 18 tuổi và có thể khăng khăng lấy người mà năm 18
tuổi họ khước từ " - trích " Đàn bà 30 - Trang Hạ"
Đã ít
nhiều tự chủ về kinh tế, độc lập về suy nghĩ, kinh nghiệm sống lưng
lửng, băm đễ hoài nghi, đắn đo, do dự. Thế đấy, những lời mật ngọt dông
dài làm chết trái tim thiếu nữ ngày nào giờ chẳng còn mấy chỗ trong tim,
trong óc Băm nữa. Thời gian với Băm quý lắm, quay suốt ngày với việc
nhà, việc sở, dông dài làm Băm chán hơn con gián.Ngọt quá làm Băm nghi ngại, đầu óc giờ tỉnh như sáo, nhìn hoa quy ra thóc mà nhìn mưa nghĩ đến dây quần áo đang phơi.
Băm lý trí nhiều hơn, sâu thẳm vẫn âm thầm nuôi ước mơ lãng mạn.
Romantic nhưng băm lại cần cái chia sẻ, một câu nói, một góp ý, một sự
tinh tế đúng lúc, đúng chỗ chứ không phải là những cái chung chung. Băm
biết cách chăm sóc mình và người khác, hiểu rõ cơ thể, tâm hồn, ham muốn
và tham vọng của chính mình nên chỉ có gì chân thành, tinh tế, bình
đẳng thì mới lắng đọng lại trong tâm hồn. Băm cần chia sẻ nhưng băm lại
khép mình hơn. Băm có thể vẫy tay, nhẹ nhàng chào tạm biệt những cái
không phù hợp hay không thuộc về mình.
Băm cố gắng mạnh mẽ
để bảo vệ cái yếu đuối nên băm phức tạp lắm. Băm như trái cây, chín căng
qua năm tháng, ngọt ngào, đằm thắm. Vẫn bạn, vẫn tôi, vẫn chị, vẫn em;
chúng ta trưởng thành, sâu sắc hơn, bớt ảo vọng trong cuộc sống. Những
con thiên nga chuyển mình thành những con ngan già quạc quạc tìm kiếm
chân hạnh phúc. Băm đi tìm sự ổn định và bình yên. Tất cả tiền, tình và
vô số các thứ khác chỉ để được bình yên trong tâm hồn, ổn định để đi
qua những năm tháng " băm băm " đầy phức tạp....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét