Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

Nói với biển

Lâu lắm rồi mới có kỳ xả hơi triệt để như thế, Biển tinh sương, sóng nhẹ nhàng. Trốn con gái đang ngủ ra lang thang ngoài bãi cát. Thư thả, thong dong. Những cái lu bù của những buổi sáng thường nhật chạy đâu mất. Lôi lại máy ảnh ra xem những bức ảnh đã chụp, thấy vui vui. 32 tuổi, chẳng trẻ cũng chưa già , cái cảm xúc cứ phập phồng. Biển giỏi thế. Khi buồn, biển mở lòng nghe những tâm sự; khi vui, sóng cũng vô tay hoà nhịp.
                       Ra biền, trải lòng với biển. Kể cho biển nghe những gì ta cảm nhận.Trải nghiệm trong mỗi chuyến đi. Biển biết đấy, ta đã đến nhiều vùng có biển lắm nhưng mỗi lần lại có một trải nghiệm khác nhau. Và lần đi chơi này, ta có những trải nghiệm hay lắm. Đủ để là dấu ấn khi nghĩ về Cô tô.
                      Biển Cô tô chưa hản là biển đẹp nhất ta từng đến nhưng lại là biển mà ta và con yêu có những lúc chơi đùa thoả thích. Chơi với con trên bãi biển, nhìn nụ cười của con đầy rạng rỡ mới nhận ra rằng thời gian ta dành cho con còn ít quá. Con lớn lên từng ngày và sẽ đến lúc rủ nó cũng chẳng đi cùng nữa. Nhưng ngày ấy vẫn còn xa, biển nhỉ. Mà con yêu cũng lớn lên theo những chuyến đi cùng mẹ để sẵn sàng cho những chuyến đi của riêng con.
                     Cảm xúc của ta lạ lắm biển ạ. Ta thấy trong sự từng trải, chín chắn của người đàn bà băm vẫn còn những nét trong veo của thời thơ dại. Ngắm những mảnh biển, mảnh trời vẫn thấy dào dạt sự phóng khoáng, sự tự do trong tâm hồn. Chuyến đi trải nghiệm với những cảm xúc mới để re-fresh bản thân.
                     Trải nghiệm đầy cảm xúc là vĩnh biệt cái kính cho con cá nào cận thị dưới sâu thẳm kia . Tự dưng nhìn đời mờ mờ ảo ảo, vui phết. Phát huy tinh thần suy luận khi nhìn cái gì không rõ. Đừng hỏi sao đa số ảnh đeo kính râm vì không có kính cận nên đeo tạm mà thôi. Trải nghiệm khi đi xe máy không đeo kính trong cái địa hình vòng vèo những dốc, thích cực. Thích nhất là lúc đổ dốc hai mẹ con hét "Ya ya", hi hi, con gái chả biết sợ là gì , còn vỗ tay nữa chứ. Có khi nhìn rõ đường lại chẳng dám hét to đến thế. Vui là lạ đến lúc phát hiện ra là xe phanh gần như không có :)). Trót ở tốc độ cao thì tới luôn. Cô bé ưa mạo hiểm được dịp thức giấc nói với mình về cảm giác sung sướng này.
                    Cảm giác bon chen ảnh ọt với các mẹ đi cùng tự dưng thấy mình vẫn còn trẻ con nhỉ. Giống như được cởi chiếc áo bổn phận và trách nhiệm để được sống lại thời chưa hề vướng bận. Đi chơi mà, phiên phiến đi một chút, thấy mọi cái nhẹ hẫng.Thấy mình vẫn tràn đầy gió biến và mọi cảm xúc muốn bay lên. Tận hưởng mặt trời, biển xanh, mọi cái lo lắng, mệt mỏi gửi đi đâu đó. Để được là mình trong cảm xúc rất thật trong cái mơn man của nước, chỉ muốn nhắm mắt chìm xuống một hơi. Phù phiếm, linh tinh, vớ vẩn thế mà cười không ngớt. Cảm giác rất đàn bà.
                    À còn cái trải nghiệm khi đi chợ mua con bạch tuộc tươi đến đọ các giác vẫn mút chặt tay mình nữa chứ. Nhờn nhờn nhưng cho lên nướng sa tế là ngon tuyệt. Cảm giác đi phượt, mẫy chị em chung tay làm cơm, đơn giản mà ngon miệng. Bữa cơm dưới trăng vì mất điện lại thấy nhớ nhớ khi ngồi trước bàn ăn với ánh điện sáng choang,
                  Vâng, những chuyến đi là những trải nghiệm mới. Thật hạnh phúc vì có những khoảng khắc điên một chút, vớ vẩn một chút để năng lượng và sự yêu đời tràn vào mở cửa trái tim mình.
        Chờ tàu trên bến vân đồn
                     tơi tả vì gió trên tàu
                                                          
các mẹ bon chen
 
mấy mẹ làm sao thế nhỉ


                                               
                                                                   
rạng rỡ

       Yomost                                     

hi hi, nhăn nhở quá
                                
                                                                                                                      
 
                                                                      
Chuyến đi đầy cảm xúc để thấy mình là phụ nữ đúng nghĩa.
                          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét