Chiều "buông chùng cánh võng"
Mây xõa tóc lả lơi
Sóng vỗ bờ thủ thỉ
Triều mơn man gọi về.
Những chuyện tình hồng hoang
Tự xa xưa vẫn kể
Tình yêu sóng và cát;
"Biển với thuyền" mênh mông.
Vách đá đứng trầm ngâm
Ngóng người đi không lại.
Gió cuộn vào phi lao
Chuyện muôn đời vẫn thế.
Hoàng hôn buông ráng đỏ
Bóng trải dài bước đi
Nắng cứ ve vuốt thế
Nôn nao thoáng quay về.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét