Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

36 năm nhanh quá

   Dành cho cha mẹ
                                                            
                                                                


      Sáng, con gái chuẩn bị đi làm cứ thấy mẹ bần thần. Cũng chẳng kịp ngồi nghiêm chỉnh, cứ  vừa chuẩn bị vừa nói chuyện với mẹ. Mẹ cứ cằn nhằn mãi "từ hôm bố đi công tác chưa gọi về nhà". Cũng lạ đấy, bố đi công tác nhiều, có bao giờ mẹ kì kèo về chuyện gọi hay không gọi điện về. Nhìn lich trên tường mới giật mình, chung quy tại bố đi công tác vào dịp đặc biệt này thôi. ngày cưới của bố mẹ. Mẹ mong bố điện về đây. Mẹ là người coi trọng những ngày kỷ niệm và đó là điều may mắn cho cả gia đình. Các con của mẹ đều được thừa hưởng tính đấy, những ngày lễ mang dấu ấn gia đình luôn là điều chị em con nhớ lúc đi xa.
            Bố mẹ yêu quý,
      Ngày này 36 năm về trước, bố mẹ dã đến với nhau và từ đó gia đình mình mới được hình thành. Con vẫn nhớ bà ngoại kể lúc đó bố mẹ nghèo lắm, mà cả xã hội lúc đó cũng nghèo. Chị em con lần lượt ra đời, sự chồng chất càng đổ dồn lên bố mẹ. Vất vả là thế, bố mẹ vẫn cố gắng tích cóp từng chút một để tạo dựng cho con cái có cuộc sống bình yên. Con không nhớ hết những việc làm thêm mà mẹ từng làm nhưng con vẫn nhớ tiếng máy may kèn kẹt hàng đêm của mẹ. Đấy là kỷ niệm ấu thơ nhưng nó lại dạy cho con một bài học đắt giá : sự hy sinh, tình thương yêu là vô bờ bến. Giữa lúc nhà mình khó khăn nhất, bố mẹ có quyết định thực sự can đảm để giành lấy tương lai tốt hơn cho con cái mình. Bố tập trung vào học để đi làm Tiến sĩ nước ngoài. Bố học trên Hà Nội, một tay mẹ chăm sóc con cái, bà ngoại, đi dạy và làm thêm. Chị em con lúc đó còn quá nhỏ để có thể đỡ đần được nhiều cho mẹ. Bố mẹ đã để cho chị em con một bài học nữa: phấn đấu không ngừng và tri thức luôn là con đường để vươn lên.
Con khâm phục mẹ ở sự hy sinh và cả sự kiên cường rất phụ nữ, Những năm tháng bố đi học xa nhà, nhà toàn phụ nữ với trẻ con, mẹ dã phải xoay xở lắm mới có thể " đảm việc nước, giỏi việc nhà" nhưng chưa bao giờ mẹ nặng lời với bất cứ ai. Nhà cũng dần dần ổn định kinh tế, mẹ cũng đỡ vất vả hơn thì trách nhiệm dâu trưởng và cháu đích tôn vẫn đè nặng lên me. Thằng Út ra đời, gánh nặng tâm lý cho bố mẹ của bố mẹ vơi đi rất nhiều. Có rất nhiều điều mà chúng con học được từ những việc làm và cách đối nhân xử thế của bố mẹ, sao cho mọi sự trọn nghĩa vẹn tình.
          Bố mẹ kính yêu
     Có những thứ năm tháng sẽ cuốn trôi đi nhưng có những thứ sẽ chẳng bao giờ thay đổi. Tình yêu thương của bố mẹ dành cho chúng con và các cháu vẫn mãi mãi trọn vẹn. Bố mẹ là tấm gương để con cháu nhìn vào và sống sao không hổ thẹn là con của bố mẹ. Như Út có lần nói " Chúng con luôn biết ơn bố mẹ vì tình yêu thương, sự săn sóc, tấm lòng hy sinh, dạy bảo của bố mẹ". Ba mươi sáu năm, bố mẹ vẫn bên nhau. Chẳng thể nào thu gọn 36 năm đấy trong một vài cấu từ được.  Với riêng con, bố mẹ còn tiếp thêm niềm tin về hôn nhân bền vững. Và con cũng mong sẽ gặp được người năm chặt tay con đi suốt đường đời thăm thẳm.
     Vài dòng entry dành tặng bố mẹ, mong nụ cười luôn nở trên môi và bố mẹ luôn mạnh khoẻ để vui vầy bên con cháu, làm chỗ dựa mãi mãi về tinh thần cho chúng con


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét