"Tôi xin nói, các bạn ơi, với cuộc sống riêng tôi,
Không thể có những tháng năm trên đời vô ích,
Không thể có những thông tin vô nghĩa, không mục đích,
Không thể có những con đường đi qua, nghĩ lại, hóa không cần!
Không thể có những thế giới lạ xa, không thể không tiếp nhận,
Không thể có những tặng vật, bị hàm hồ cho đi một cách phân vân!
Cũng không thể có một tình yêu vô ích,
Kể cả những tình yêu bị dối lừa, đớn đau, bi kịch,
Thì chút ánh sáng trong veo, dẫu chỉ sáng chập chờn
Cũng suốt đời ở mãi cùng tôi!
Và có lẽ, chẳng bao giờ là quá muộn đâu,
Khi ta dám làm lại từ đầu trọn vẹn đời mình sống,
Dám bắt đầu lại từ đầu - một đường đi từ khởi thủy,
Và ứng xử làm sao, để nếu có quay nhìn quá khứ
Thì đừng phải ân hận xóa bỏ đi điều gì,
Dù là một tiếng kêu, hay chỉ một lời than!"
( Olga Bergholtz)
Đi tìm mấy cái file cũ thì tìm thấy bài thơ của em gái gửi cho đã lâu. Đọc lại thấy hay hay và khá ý nghĩa. Cuộc sống có nhiều điều tốt đẹp cũng như nhiều nỗi buồn đau. Con người không thể lựa chọn việc mình được sinh ra nhưng có thể lựa chọn cho mình cách sống. Sống sao cho ý nghĩa, có mục đích để thấy vui nhìn lại.
Mọi điều đã xảy ra, mọi việc đã làm dù chủ quan hay khách quan đều có ý nghĩa, đều có ảnh hưởng tới mình và những người xung quanh. Nó có thể có tác động xấu hoặc ảnh hưởng tốt đẹp những người xung quanh và chính bản thân mình. Như hòn sỏi nhỏ ném vào mặt nước vẫn có thể tạo ra các gợn sóng lan toả ra xung quanh.
Sống không để hối tiếc vì những gì mình đã làm, đã quyết định nhưng sống để vui khi nhìn lại thì còn khó hơn. Cuộc đời của Olga Bergholtz thăng trầm, đầy những đau thương. Là người mẹ, bà 3 lần dự đám tang của con mình. Là người cộng sản, bà bị chính Đảng của mình nghi ngờ. Là người phụ nữ mà các cuộc hôn nhân đều không kéo dài. Vậy mà những vần thơ chứa những tự sự của bà vẫn lạc quan,đầy hy vọng và hài lòng. Tôi đã đọc khá nhiều bài thơ của tác giả này, nhất là thơ tình. Thơ của bà luôn có một sự phảng phất tâm sự, day dứt cho những điều chưa trọn vẹn nhưng không bao giờ có sự nuối tiếc.
"Tất cả những gì năm tháng đã cuốn trôi
Sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở lại...." - (Không nói)
Tôi thích bài thơ này vì cái "ánh sáng nhỏ" của nó luôn tỏa sáng bền bỉ, sâu đọng và cố gắng sao cho đến một ngày nhìn lại các file trong đầu, tôi có thể mỉm cười hài lòng. Nào, như nàng Scalet O'Hara đỏng đảnh :" Nói cho cùng Mai lại là một ngày mới". Một ngày mới với những công việc mới, lo toan mới, lựa chọn mới và hy vọng mới . Chọn sống sao cho thể mỉm cười.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét