Thứ Năm, 7 tháng 7, 2011

Thèm được lang thang


    Một thói quen khá tầm thưòng ? Lang thang, đơn giản và dễ ợt!  Thích đi thì đi quanh phố hay ra ngoài ngoại ô một chút. Ngó chỗ nọ, nghía chỗ kia, đi lòng vòng không định hướng mà hay đáo để.  

   Hình như  từ khi bước vào đời viên chức, suốt ngày vùi đầu trong phòng làm việc với cái máy tính, với các số liệu không bao giờ dứt thì hình như lâu lắm rồi mình chưa có lang thang đúng nghĩa. Tức là đi mà không chuẩn bị đi đâu, tiện đâu đi đấy, lòng vòng chỗ nọ chỗ kia, dừng lúc nào tùy ý. Du lịch bụi hay theo cách nói bây giờ là phượt thì mất hẳn thì phải. 
         
        Mà thời gian đâu để lượn như thế cơ chứ? Trước ở công ty cũ , có về sớm thì cũng phải tám giờ. Mà từ ngày lên chức thì cái thú này càng trở thành hàng xa xỉ phẩm. Thế là lại tiếc cho một thú vui không phụ nữ nữa.      Nhưng trong sâu thẳm thì mình vẫn muốn lang thang. 
       Hồi đi học vui nhất là mấy đứa hứng lên là lang thang. Cứ xe đạp mà đi hình như cũng khắp các khu lân cận Hải Phòng, Hải Dương. Hồi mới đi làm, đang tập làm quen áp lực, thích nhất là sau giờ làm việc, lượn một vòng trong mùi hương hoa sữa dịu dàng trước khi về nhà. Sao mà thanh thản, áp lực như trôi vèo đi mất. Sau dần thì cái áp lức ấy cũng thành chai đi thì chẳng còn thời gian mà lang thang nữa. 
         Bây giờ thảnh thơi một chút, vậy mà cũng chẳng có lúc nào mà cũng chẳng có đứa bạn nào để cùng lang thang nữa. Mấy bà mẹ trẻ rỗi là rủ nhau shopping, hết mua cho con đến ngắm cho mình, cho nhà. Mấy ông bạn vàng cặm cũi vào vòng cơm, áo ; rỗi thì alo " nhậu không?". Đó là tất yếu của những lo toan trong tầm tuổi này nhưng mà nhiều khi thấy chán.  Thế là lại thèm được lang thang . Không biết con gái lớn lên có giống mẹ ở cái tính này không biết.
         Tầm hết giờ làm việc mùa hè lượn một vòng, ngắm phượng nở, diều bay thấy thật nhẹ nhàng
          Ôi thèm lang thang quá. 
         

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét