Tình cờ thế nào mà lại đọc một bài " tình yêu của bà mẹ đơn thân" trên mạng. Sao mà giống mẹ thế con ạ. Cái tình yêu đấy dù là nhỏ bé mà mãnh liệt . Nó không thể thay thế, không thể mất đi. Nó là điểm tựa khi lòng chùng xuống, là khúc hoan ca nâng đỡ tâm hồn. Tình yêu đấy là động lực cũng là mục tiêu, chi phối khá nhiều cuộc sống của mẹ. Là tất cả những gì tầm thường nhất cũng là những gì lớn lao nhất. Tình yêu đấy lớn lên từng ngày và không bao giờ suy giảm ( chỉ nhiều khi đem lại sự bực mình hết mức). Nó là :
Tình yêu vĩ đại của mẹ. Mọi mệt mỏi hay vất vả đều tan biến khi nó ôm cổ mẹ " con yêu mẹ lắm". Mà nó cũng dạy mẹ về sự cảnh giác cao độ khi thủ thỉ" mẹ ơi......mẹ", trăm phần trăm là tình yêu có vài ý tưởng, không thể lơ mơ được. Với tình yêu này kỹ năng đàm phán và tranh luận tăng lên đáng kể nếu không sẽ phải thực hiện rất nhiều nhiều thứ vì nó chẳng quên cái gì mẹ đã hứa. Và phút giây yên bình nhất là lúc ngắm tình yêu duỗi thẳng người với nụ cười trong giấc ngủ.
Tình yêu vĩ đại của mẹ. Mọi mệt mỏi hay vất vả đều tan biến khi nó ôm cổ mẹ " con yêu mẹ lắm". Mà nó cũng dạy mẹ về sự cảnh giác cao độ khi thủ thỉ" mẹ ơi......mẹ", trăm phần trăm là tình yêu có vài ý tưởng, không thể lơ mơ được. Với tình yêu này kỹ năng đàm phán và tranh luận tăng lên đáng kể nếu không sẽ phải thực hiện rất nhiều nhiều thứ vì nó chẳng quên cái gì mẹ đã hứa. Và phút giây yên bình nhất là lúc ngắm tình yêu duỗi thẳng người với nụ cười trong giấc ngủ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét