Thứ Hai, 11 tháng 7, 2011

Nhân đọc Blaga Dimitrova


Người đàn bà một mình đi đường  

  Chị không dùng người đàn ông
  Làm nạng chống, đặng tựa mình lên đó
  Làm thân cây để tựa lưng
  Làm bức tường - để tựa mình rúc ẩn
  Chị không dùng phái mạnh
  Làm cầu để qua, 
  Làm ván để nhảy xa
  Chị ra đi một mình trên đường
  Đặng mà gặp anh ấy với tư cách 
  Là một người bình đẳng
  Và chỉ để thương yêu anh ấy mà thôi"
                        ( Blaga Dimitrova)

    Hình như lần nào đọc thơ của Blaga Dimitrova cũng trong trạng thái tình cờ. Tình cờ vớ được, tình cờ bạn forward cho, tình cờ nhìn thấy ở hàng sách cũ. Và tình cờ những bài thơ đấy lại được nhớ. Lại một tình cờ khi đọc bài thơ " Người đàn bà một mình đi trên đưòng".  
    Không hiểu sao khi đọc bài thơ này mình có cảm giác là lạ và đồng cảm. Bài thơ gợi lên một người phụ nữ mạnh mẽ nhưng mong manh, kiên cường mà đầy yêu thương, rất "phụ nữ". Thơ tình của Blaga luôn mang lại cảm giác hơi chêch vênh như bước trên sống đá, đầy thú vị với rất nhiều cung bậc cảm xúc. 
       Làm một người phụ nữ với ước mong yêu thương đúng nghĩa, tìm được một người để có thể yêu bằng trọn trái tim và tâm hồn thật khó vô cùng. Khi tìm đến nhau với những toan tính, những mong muốn, đòi hỏi thì lại là sự đổi trác khô khốc, mà cái giá phải trả sẽ đi theo mãi suốt đời. Người phụ nữ trong bài thơ phải có tâm hồn và sự kiên định khi đi trên con đường  tìm hạnh phúc, tìm đúng nửa của mình
       Đọc bài thơ này khiến mình liên tưởng so sánh việc yêu một người với việc dùng nước hoa. Tìm được soul - mate cũng như dùng đúng loại nước hoa đúng sở thích, đúng hoàn cảnh, đúng trang phục, tôn lên được cá tính bản sắc riêng. Mùi hưong ưa thích nhưng không phù hợp thì  không nên dùng, để lọ nuớc hoa đó được là nước hoa thục sự cho ai khác chứ không thể là thứ che mùi cơ thể đơn thuần. Phải trả cho nó đúng giá trị và vị trị của nó. Với mình yêu cũng vậy, là khi biết không phù hợp là dừng dù đau bao nhiêu nữa. Không so đo, không được mất để có thể được sống đúng với bản ngã riêng . 
       Chẳng ai ví đàn ông như nước hoa, nhưng theo mình thấy họ có thể mang lại cảm xúc như nuớc hoa . Nước hoa có mùi hưong đầu, hương giữa và hương cuối. Có những loại mùi hương đầu thật ấn tượng nhưng mùi hương cuối lại nhạt. Có loạicác mùi huơng đều đều, không đột biến. Có mùi lâu phai nhưng có mùi mất đi khi ra vừa ra khỏi lọ. Phụ nữ nào cũng thích nước hoa, thích những cái phù phiếm nho nhỏ, đó là những món quà cho các cô bé gái trong tâm hồn của họ.  Có lần dọn tủ, lôi ra một loạt các lọ nước hoa đã cũ, mở nắp cho các mùi hương cuối bay lên, trộn lẫn vào nhau, gợi lên biết bao cảm xúc : hạnh phúc, mất mát, cô đơn, vui vẻ, hoan hỉ, thanh khiết... Các cảm xúc như những mùi hương trộn lẫn với nhau tạo ra một loại nước hoa mới, một trạng thái mới. 
       Cảm ơn Blaga Dimitrova, cảm ơn một bài thơ hay có sức khơi gợi tâm trạng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét