Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

Linh sờ tinh, vớ với vẩn

       Năm hết đến nơi rồi mà ốm.Ốm thì không nặng nhưng khó chịu quá. Sáng, đang ngật ngừ đọc email thì thấy buzz trên Yahoo. Giờ ạ, tầm đấy ở chỗ nó ở thì độ hai giờ sáng chứ mấy. " Hâm làm gì đấy"
Nó gọi mình là Hâm, mình cũng gọi nó là Hâm. Hai đứa Hâm
Hâm không ngủ đi mà lọ mọ gì thế.
Tao không ngủ được. Ốm hay sao mà mệt quá
Mày làm sao? Sốt không ? Đau đầu không?
Có sốt, đau đầu , đang rét run lên đây
Uống thuốc đi
Tìm rồi, không có. Toàn thuốc của bọn trẻ con. Cả năm không ốm nên chẳng để ý đến thuốc mình nữa
Con Hâm, dấp cái khăn nóng lau người rồi đi nằm đi. Mà gọi chồng mày dậy đánh cảm cho
Hâm à, ba bố con đang ngủ ngoan như cún. Gọi dậy để bị kêu nhiễu sự à. Tao thích món bắt gió lắm.
Uh, bắt gió xong dễ chịu hơn. Giờ mày xông cái chắc đỡ.
Pha cái gì nóng nóng mà uống.

Mai tao ra quầy nhờ con bé bên cạnh nó đánh cho. Ở đây có cái gì mà xông. Làm cốc sữa nóng cho dễ ngủ
Hâm, Lạnh chết đi được còn bò ra đường làm gì. Để lão nhà mày đi làm thôi. Mày nghỉ một hôm cho khoẻ.
Uh, 6h hiệu thuốc mở cửa, ra mua thuốc rồi đi làm. Cuối năm nhiều việc...
............
Hâm đi ngủ đi , mai mới có sức bò dậy đi mua thuốc chứ. Mày nằm đấy ai lo cho bố con nó.
Uh, tao đi nằm đây. Mày làm đi

     Cứ luẩn quẩn mấy việc vụn vặt như thế mà hai đứa hâm hâm thấy thương nhau. Tắt cửa sổ chát, thấy mắt cay cay . Khác nhau thế mà cũng giống nhau thế. Lúc nào cũng một mình. Cái gì cũng chồng cũng con, mình thì bỏ ngỏ như khung cửa cũ. Hâm thế chứ, chồng con bên cạnh, ốm đau dậy lọ mọ một mình lúc nửa đêm. Thấy mình online nhảy vào chát cho đỡ tủi thân. Ngày xưa nó mau nước mắt, lành nhất, được chiều nhất trong hội. Đúng là đàn bà, nó mà ở gần thì mắng cho một trận.  Mà chả biết có mắng được con Hâm ấy không hay nó lại gào lên trước mình nhỉ. Gờ thì nó có hiền khối đấy. Đâu cứ ruột thịt hay họ hàng gì mới thương nhau. Mà nó với mình khác quái gì đâu. Đúng là hai con Hâm.
      Đau đầu quá, sếp về sớm, khóa cửa nghỉ mà không ngủ được. Lại lan man nghĩ đủ thứ, nào tết, nào bạn, nào con... Bò dậy thấy máy báo tin nhắn " mai tôi ăn hỏi, bà qua nhé". Hơ hơ, thế nó có người yêu à? Thêm một sự vô tâm của mình. Học với nhau, làm đồng nghiệp gần 6 năm, mai phải qua mới được. Vợ nó 9x, chân dài da trắng, đang đi học, quen được 3 tháng - biệt đội săn tin của công ty cũ nhắn tin kể. Mệt, chẳng buồn hỏi lại sao toàn cô xinh đẹp giỏi giang mà để xổng mất hotboy rồi gào lên cơ chứ. Tự dưng nhớ cái lũ trẻ con ấy quá, thèm tám về đủ mọi cái linh tinh với mấy đứa.
       Đúng là đàn bà hay nghĩ vơ nghĩ vẩn. Lúc mệt lại càng hay nghĩ lung tung. Chán lên mạng đọc chẳng thấy cái gì hay, lại quay vào mấy trang nội trợ, gia đình. Báo mạng xào bài của nhau, đọc một báo thành vài báo. Chán lẫn ngán. Thấy trên các diễn đàn, chị em ý ới chuẩn bị tết lại nôn nao như tết đến ngay bây giờ. Nào khách hàng, nào nhà cửa, thế nọ xọ thế chai... úi giời ơi ngại thế. Lâu rồi không bày ra làm bánh mứt gì hay mấy hôm tết dương vẽ ra làm nhỉ ? Bon chen quá...
       Mệt quá cơ, đau đầu quá mà đến giờ làm rồi. Cố lên, cố lên để mai còn đi ăn hỏi hotman nữa chứ. Đúng là HÂM như con bạn mình, làm thôi.
     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét