Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

Mối tình muôn thủa

         Có nỗi bực nào bằng việc muốn làm mà không được làm không nhỉ ? Âm mưu viết về tình yêu muôn thủa của mình có từ lâu mà chẳng lúc nào viết đươc. Ức cái là cái tình phí cho tình yêu này ngày càng tăng mà ngay cả khi sẵn lòng hy sinh thì cũng không được. Tình yêu muôn thủa này quả là đỏng đảnh. Bực, bực lắm mà không thể bỏ được. Tốn kém không biết bao nhiêu mà kể. Đúng là thân làm tội đời. Tình yêu này không lớn như tình yêu dành cho Mẫy Mẩy Mầy Mây như cũng sâu lắng lắm. Bỏ quên là như người nghiện, thấy thiếu chưa đến mức bị vật nhưng trống vắng trong lòng.
       Tình yêu này hình như bắt đầu từ khi mình ở tuổi Mẫy bây giờ thì phải. Cái tuổi bắt đầu biết ghép vần, tập đọc. Tình yêu này lớn lên theo thời gian, tuy có hơi đỏng đảnh nhưng chưa bao giờ suy giảm. Tình yêu sách và mê đọc. Một điều mà mình luôn biết ơn là khi nhà còn rất khó khăn nhưng bố mẹ vẫn nuôi dưỡng sở thích cho cả mấy chị em. Có lẽ cũng là gen mà cả nhà mình thích sách. Hồi nhỏ có hai sở thích mà mẹ hay làm phần thưởng là vẽ và đọc. Vẽ thì chắc ở trình độ biết bôi vài đường cơ bản còn đọc thì thành tình yêu muôn thủa. Tích cóp các điểm chín , mười để cuối mỗi kỳ mẹ dẫn ra hiệu sách nhân dân trên phố Cầu Đất, cầm quyển sách mới được mua sướng âm ỉ. Càng lớn càng thích đọc, thèm đọc và gu đọc sách của mình được định hình rất sớm. Yêu thế chứ. Yêu đến mức khi ở nước ngoài, thèm đọc tiếng việt đến tờ báo nát bươm vẫn còn cố mượn để đọc. Đọc thành thói quen hàng ngày, thành sở thích, thành thú vui, thành phương tiện relax.
        Nhớn hơn chút nữa, sách vẫn luôn là món quà yêu thích của mình. Nhịn ăn sáng, tiết kiệm tiền để mua sách. Hầu như lúc đó toàn mua sách cũ, sách qua sử dụng. Giấy đen sì, nét chứ in vẫn nhòe nhưng mà toàn quyển kinh điển. Mấy u bán sách cũ giờ nhìn thấy mình vẫn " bu con " và vẫn để dành sách cho mình. Thích thế cơ chứ. Mình thích đọc sách cũ, có một điểm sách in lại bây giờ hay bị cắt vô tội vạ, đọc lại thấy chán ngắt, cứ thiếu thiếu. Đọc sách cũ chỉ tội chóng mỏi mắt nhưng mà nội dung đủ, đọc logic hơn nhiều. Thời đại học thì học bổng đi hết vào tiền sách nhưng mở rộng thêm danh mục sách chuyên ngành. May mà mà mấy cô Thư viện quý mà cho Photo sách chứ không ....
         Quay lại về cái nỗi bực muốn mà không được làm đó là việc đi mua sách mà không chọn được quyển nào. Sách bây giờ in nhiều tràn lan, quảng cáo vô tội vạ nhưng sao tìm được một quyển sách hay khó thế. Sách giấy trắng, in đẹp, bìa trang trí rât ấn tượng nhưng nội dung khó có thể muốn đọc đến lần thứ hai. Các tác phẩm kinh điển in lại thì đa số bị cắt, chỉnh sửa không phù hợp với nguyên bản. Sách đắt mà không đắt. Sách hay thì đắt mấy cũng mua. Nếu chọn mua sách hay và mua quần áo... không chần chừ gì : sách. Nhưng không có nhiều lắm những quyển xứng đáng như vậy. Xã hội thay đổi, cuộc sống gấp gáp, sách in nhiều nhưng chất lượng nội dung thì còn phải bàn. Hay tại sách bây giờ không hợp với gu của mình nhỉ. Đi đến mấy nhà sách rồi mà tối phải đọc lại sách cũ. Ức thế cơ chứ.
          Sách như một người bạn, không bao giờ nhàm chán, ở bên mình khi cần. Cùng một cuốn sách, cùng một nội dung, đọc vào từng thời điểm khác nhau sẽ có những nhận xét khác nhau. Có những tác phẩm đọc đi đọc lại hàng năm mà vẫn thấy như mới. Đọc sách là cách thu nhận kiến thức, tâm tình và tự vấn lại suy nghĩ. Cá tính của mình, sách cũng đóng vai trò không nhỏ trong việc hình thành. 
         Mình muốn truyền cho Mẫy thú vui đọc sách bằng những câu truyện kể mỗi tối. Bằng cách đọc sách, báo cùng con. Mong rằng một ngày không xa hai mẹ con có thể nói chuyện về những quyển sách mà con thích. Để tình yêu muôn thủa của mẹ sẽ được con thừa kế. Đến giờ đọc sách cho Mẫy cưng rồi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét