Mưa quá, chẳng thể chạy đi đâu. Có mấy việc cần làm nhưng chưa gấp nên
thôi để ngớt mưa đã. Phòng buồn, hai anh em buôn chán rồi mỗi người một
máy tính. Có một thói quen khó bỏ dù mỗi năm chỉ làm một lần "nhìn lại
mình vào dịp cận kề sinh nhật". Cũng có những năm mình không làm được
nhưng ngày trước SN luôn có điều gì rất riêng dù mọi việc vẫn vậy. Có
cái tiếc nuối thời gian đã qua, có cái hy vọng ở tuổi mới.
"
Mười năm đi đâu ?". Tại sao năm nay câu hỏi này mới xuất hiện. Có lẽ năm
nay đánh đấu 9 năm ra trường, mười năm sôi động nhất, biến động nhiều
nhất trong cuộc sống.
Mưòi năm đi qua biến một " Chubby girl" thành " Fatty women" (không thể tự hào nổi về điểm này). Năm tháng qua đi, cọ xát với cuộc
sống nhiều nên cái nhìn trong trẻo cũng đã có dăm vết xước. Cái hồn
nhiên của tuổi mới lớn dần trở thành cái thực tế rõ ràng. Cái nhiệt tình
cũng nguội đi ít nhiều. Vậy mười năm đi đâu?
Mười năm đi vào
những kinh nghiệm sống,đủ để mình tự tin trong bất cứ môi trường nào.
Mười năm nỗ lực trong công việc để được ghi nhận năng lực bản thân.
Những năm đầu tiên đi làm, thời gian dành cho công việc còn gấp mấy lần
thời gian dành cho chính mình. Dù kinh nghiệm, trình độ nâng cao rõ rệt
nhưng mình mất phần lớn tuổi thanh xuân trong đống container xuất nhập,
đống chứng từ chưa bao giờ bớt. Một phần của mười năm đi vào cuộc sống
gia đình. Từ một cô gái được cưng chiều trở thành người lo lắng cho gia
đình, thành mẹ sề theo đúng nghĩa
Mười năm đi đâu ? Mười năm đi qua cùng với nhiều biến động, với những
vấp ngã đau đớn, với những cú rẽ đầy bất ngờ. Cuộc hôn nhân ngắn ngủi
với kết thúc không vui gì cũng đã là ký ức. Những tiếc nuối, đau đớn
cũng đã qua. Những gì cần làm cũng đã làm xong. Những gì muốn thì đang
cố gắng để làm. Mình tìm thấy niềm vui trong nuôi dưỡng con gái, chăm
sóc gia đình, bản thân, bằng những đam mê từ khi còn con gái.
Mười năm trôi đi để có mình ngày hôm nay. Trưởng thành hơn, tự tin hơn,
bớt đi những phù phiếm, giàu cảm xúc và biết yêu thương đúng nghĩa.
Biết được, mất ; biết gì là cốt lõi trong đời và mình thực sự muốn gì .
Phần thưởng lớn nhất của mười năm này là MẪY - con gái yêu thương luôn
đồng hành bên mẹ.
Mười năm là một đoạn hành trình để tìm và khẳng định chính mình. Vậy
mười năm đã đi vào trái tim, vào hình thức, vào nhận thức để có mình hôm
nay. Hy vọng mười năm nữa tự ngẫm lại không thấy tiếc nuối.
(Loạn ngôn cho ngày mưa...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét