Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012

Cái đài sen non

        Mùa sen đã gần tàn hết rồi. Bằng chứng là chợ đã ít hoa sen hơn và hoa sen cũng đắt hơn nhiều. Cũng cuối hè gìnữa. Chợ cũng thấy lác đác một số người bán đài sen. Hạt sen già, chưa bóc hay bóc sẵn thì từ đầu hè đã thấy bán. Nhưng những đài sen, xanh non nhìn đã gợi lên cảm giác giòn rùm rụm, bây giờ mới xuất hiện.
         Nhớ hồi mình còn bé tí, gần trường mẫu giáo có một cái ao - " Ao cá Bác Hồ" có thả sen ở một góc. Lúc đấy, đường đi học vào mùa sen thì thích lắm vì hương sen thơm ngát và được ông trông ao cho một bông để cầm chơi. Chao ôi là thích. Đủ trò với bông sen ấy nhé. Cầm chán rồi thì mấy đứa trẻ con rủ nhau tách cánh sen làm thuyền thả ở rạch nước trong xóm. Đám con gái thì lấy cánh sen chơi đồ hàng hay xát vào môi để chơi trò công chúa, cô dâu. Những chùm nhụy sen được buộc chỉ rồi thả, xoay tít, đẹp cả cả trong những giấc mơ thơ ấu.
         Hoa sen thế nhưng mình vẫn mê cái góc đầm sen vào mùa đài sen hơn. Vẫn thơm, vẫn mát nhưng được ông trông ao cho cái đài sen thì sướng mê tơi. Cầm đến lớp thì vênh phải biết nhé. Cái vị hạt sen non, giòn tan trong miệng thì đến giờ vẫn cảm thấy ngọt. Có mấy hột sen mà chia đi chia lại, ghét đứa nào là không cho luôn. Thích nhất là lúc bà đi chợ về, chìa cho hai chị em mấy cái đài sen. Thế là bày trò đồ hàng; nào là nấu nướng, nào là bán mua rộn cả góc sân nhà. Cái bát sen tách hết hột, lấy tay vò vẫn thấy có mùi thơm dịu dịu. Mình nhớ cái cây hồng xiêm ở sân nhà, buổi trưa, trốn ngủ trưa leo lên cái chạc mà ngồi bóc từng hột sen nhâm nhi. Gió mát rượi, vị giòn giòn ngọt ngọt của hạt sen trong miệng, thấy mình sung sướng và tự do.
         Con gái cũng thích hạt sen tươi. Oái ăm, hạt sen nấu kiểu gì con cũng không thích bằng việc hạt sen tươi. Con thích bỏ từng hạt sen vào cái miệng xinh xinh, tiếng giòn tách. Thế nên thấy đài sen ở chợ là không thể không mua vài đài. Đón nàng ở trường ra mà có túi đài sen là hai mắt nàng ấy sáng rực. Ngay khi mẹ lai trên xe đã loay hoay lấy hạt.
         Con gái rủ mẹ chơi đồ hàng, con là người bán, mẹ là người mua. Có ít hột sen mà con nghĩ ra được bao nhiêu món, bao nhiêu trò nhỉ. Con cũng tách hột sen ra chơi đồ hàng. Con kiên trì hiếm thấy trong việc ngồi bóc từng lớp vỏ xanh , lấy hột sen làm cơm, làm bánh... Nhìn con chơi với các chị, mẹ lại thấy một mảnh tuổi thơ của mình.
         Mùa đài sen, mẹ lại mua. Để cùng con tách tách, bóc bóc và được nhìn nét mặt sung sướng bỏ từng hạt sen non vào miệng của con...Để lấy hạt lép đập trán nhau kêu tanh tách trộn cùng tiếng cười nắc nẻ của con. Mùa sen tàn, mùa đài sen...bình yên...
                           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét