Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

Ơ, ngày đẹp thật


Sung sướng. Một sự sung sướng không hề nhẹ khi xỏ chân vào giày bệt, váy xuông, môi đỏ hồn nhiên thả bộ. Vòng vèo những con đường hoe hoắt nắng trong buổi sáng mù trời, nghe Boney M, Nó như quay về với cái hồi 20 đầy nhăn nhở.
Ung dung. Không hối hả vừa đi vừa nghĩ hôm nay cần làm gì trước, có hẹn gì, có gì gấp không. Sáng, ung dung đi bộ xem người chạy nháo nhào, tất tả cũng hay hay. Ngắm hoa vàng lá xanh, ngắm cụ già đọc báo, ngắm an lành cuộc sống cũng thích thích.
Thoải mái. Cơ bản là nó là đứa bình thường, không điệu đà nhưng cũng đủ nghiêm chỉnh khi xuất hiện. Thoải mái váy cotton, túi xách dù, ngó nghiêng ngắm nghía mấy cửa hàng. Nhưng không có cảm giác muốn mua. Kệ vậy. Nó thoải mái thực sự; kiểu thoải mái hiếm hoi khi không ai cần và phải cố gắng vì điều gì đó.
Lượn chán, mỏi chân, ngồi ngắm phố phường với cốc trà. Tận hưởng ngày đẹp trời với cuốn sách. Vài cuộc điện thoại, chat chít. Một vài proposal, trả lời qua loa. Không thể phí ngày đẹp trời an nhàn thế này. Việc cứ từ từ..
Đang yêu mơ màng cái feeling tận hưởng thì nhớ ra có cái hẹn từ tuần trước. Pro thì không huỷ hẹn thế là đi.
Ơ ngày đẹp trời để chả làm gì, chỉ cảm nhận thôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét